C ái tin cu Thẹo làm chủ tiệm nước bay về làng, người làng vui như mở hội. Thằng Tèo chạy rảo khắp nơi rao:
- Làng mình cũng vẻ vang lắm à nha, cu Thẹo làm chủ tiệm nước rồi bà con ơi!
Cả làng ai cũng rần rật theo, công việc ngưng lại hết, cứ tụm năm tụm ba bàn tán chuyện cu Thẹo. Họ hàng nhà cu Thẹo thì khỏi phải nói nữa, sướng rêm cả người, từ giờ trở đi đi vào lịch sử.
Nhóm bạn cùng học năm xưa cũng đu theo náo nhiệt cả lên, thật ra thì mọi người đã nghe lời đồn đại từ mấy tuần trước nhưng nay thì tin chính thức từ báo chí dòng chính thống. Thằng Quân (mọi người vẫn thường kêu là thằngCu) bắn tin lên mạng xã hội:
- Tụi bay ơi, cu Thẹo làm chủ tiệm nước rồi nha, hổng biết nó còn nhớ hồi ở ký túc xá Thủ Đức không nữa?
Nhóm bạn học ngày xưa nhảy vào ứng đáp rốt rẻng liền. Thằng Nhân lập tức trả lời:
- Hồi ấy mình ở kế phòng cu Thẹo, mỗi chiều đá banh xong đi tắm, cả phòng giành nhau một cục xà bông Zet, tụi bay còn nhớ không? Có lần đang tắm, nước gần cạn, xà bông đầy mình, hổng biết c1o cái gì đó ở đám cây tràm cứ kẽo kẹt rờn rợn làm sợ ma muốn chết luôn. Tao với cu Thẹo quáng quàng chạy về ký túc xá.
Thằng Cương, giờ đã là lãnh đạo cao cấp của đài truyền hình HTV góp lời:
- Mấy hồ nước tập thể của ký túc xá đầy rong xanh lè, nước nhờ nhợ vàng phù sa, thằng nào cũng tranh nhau múc mà xối kẻo không thì hết ráng chịu. Tụi bay có nhớ ký túc xá của tụi mình nằm bên bờ hồ không? Dân họ nuôi cá tra, cá vồ quá trời luôn, cứ mỗi sáng ra ngồi cầu tõm bỏ bom, đàn cá tranh mồi làm sôi ào ào cả mặt nước. Hồi đó nhóm tụi mình chuyên bắt trộm cá tra, cá vồ đem về nấu cháo ăn.
Chỉ cần một thằng ngồi bỏ bom còn thằng khác xìa cái vợt tự chế ra là xúc cả một vợt nặng quịt cần luôn. Hổng biết hồi ấy cu Thẹo có ăn cá tra, cá vồ không ta?
Mấy em sinh viên nữ ở tầng trệt kết nghĩa với mấy anh ở tầng tư, tối nào cũng tổ chức chặt hẻo, hát hò, ăn cháo cá vồ bắt ngoài hồ suốt cả năm thứ nhất.
Cu Thẹo học lớp triết học, nhóm văn khoa chỉ học chung với cu Thẹo những môn chung như: Triết Mác-Lê, Chủ nghĩa duy vật biện chứng, lịch sử, Logic học… Thường thì những môn này vào lớp thì bảy thằng ngủ, ba thằng ngáp. Giáo sư tự giảng, tự nói thao thao bất tuyệt cũng chẳng cần ai nghe, cứ nói như tự sướng vậy mà. Cuối năm thi thì mỗi đứa tự tìm cách mà vượt qua (nhiều cách lắm nhưng dễ nhất là đến thăm thầy hay xin hẹn thầy ra quán) hổng qua những môn thổ tả ấy thì đừng hòng ra trường. Nay cu Thẹo làm chủ tiệm nước, mấy khứa học chung tiếc hùi hụi vì trình độ, trí tuệ, năng lực của nahu đều rõ như ban ngày, có lẽ mả tổ phát chăng. Thằng Thiệp ghẹo con Trang:
- Hồi nẳm bà thân với cu Thẹo nhất, phải chi bà yêu nó thì giờ cũng nở mày nở mặt rồi.
Con Trang cười ngặt nghẽo:
- Thôi đi ông, giày dép còn có số, đừng có nằm mơ giữa ban ngày.
Thiệt tình mà nói thì khóa ấy bạn bè đều làm ông nọ bà kia cả. Thằng Bằng làm xếp an ninh Bình Tân, con Đông làm quản lý báo chí, thằng Khánh làm thành đoàn… và tất cả đều giàu có dù ngày xưa chẳng có nổi cái xe đạp để đạp. Duy có cu Thẹo là nhất bộ đăng thiên, đứng đầu thiên hạ chứ đừng nói chi nhóm bạn học này.
Lên năm thứ hai, sinh viên được về ký túc xá Trần Hưng Đạo. Đây là một tòa nhà cao mười một tầng nhưng đã cũ kỹ và bệ rạc lắm rồi, nước không thể bơm lên những tầng trên sinh viên phải xuống tầng trệt lấy nước lên mà dội cầu tiêu hay vệ sinh buổi sáng. Nhiều khứa chỉ cần một ca nước cỡ một lít là đủ vệ sinh xong mà còn chải cái đầu láng o luôn. Muốn tắm thì xuống tầng trệt, nơi đó có một hành lang kẹt giữa ký túc xá và tòa nhà kế bên làm chỗ tắm tập thể, có mười mấy vòi nước cho sinh viên nam tắm. Chỗ này dơ kinh khủng, rác rưới ngập tới mắc cá chân, nước thải lênh láng không bao giờ rút, chuột cống chạy rần rật cả bầy. Tuy tệ như vậy nhưng còn đỡ hơn sinh viên nữ, dù sao nam thì cứ ở trần xà lỏn mà tắm, còn nữ thì phải vô nhà vệ sinh để tắm. Cuộc sống sinh viên ký túc xá chung đụng chật chội, đời sống sinh viên thiếu thốn đủ điều. Có khứa về quê lên mang theo mắm lên mà dấu trong rương ăn một mình, cả phòng chờ khứa ấy đi tắm cả nhóm nhào vô xốc cái rương lộn tùng phèo. Khứa ấy giận nhưng chịu chứ biết làm sao được! Năm ấy không biết vụ gì, tụi thằng Đức, thằng Lân, thằng Phước… đánh lộn ì xèo. Cu Thẹo vốn hiền, không va chạm gì nhưng ở chung phòng nên cũng bị đập lây. Nay cu Thẹo làm chủ tiệm nước. Thằng Phước nhắc lại:
- Ngày xưa đứa nào đập chủ tiệm nước, mau mau thành thật khai báo để hưởng lượng khoan hồng!
Những khứa bạn cũ gặp nhau trên mạng xã hội cười muốn chết luôn.
Cũng ở ký túc xá này, đời sinh viên nghèo vật chất, thiếu thốn tinh thần, chẳng có gì để vui chơi giải trí. Tối tối cả nhóm kéo ra công viên 23/9 gần đấy để nhìn trộm gái bán hoa và khách làng chơi. Thằng Đức hồi ấy thường đầu têu chuyện này. Nay nó nhắc lại:
- Hổng biết hồi đó cu Thẹo có đi rình gái bán hoa không ta? Nếu có, hy vọng nó ra cái luật gì đó thông cảm và có lợi chút ít cho những cô gái ăn sương.
Chuyện kỷ niệm với chủ tiệm nước còn dài và còn nhiều lắm. Thằng Thảo bất chợt chuyển đề tài:
- Cu Thẹo làm chủ tiệm nước chắc quán nước cũng vũ như cẩn thôi!
Nhiều người không phải bạn học cũ, chỉ là bạn trên mạng xã hội nhào vô bình luận quá trời luôn. Một nick name là Thanh Thanh viết:
- Chắc chắn vậy rồi, nhìn mặt là biết, nghe nói là hiểu!
Một nick tên Quỡn bình:
- Ngồi ghế chủ tiệm nước mà ăn xôi gà, quán xá chắc hổng khá nổi!
Riêng một nick khá lạ và tếu, tên là Cà Khịa viết hẳn một câu chuyện cực ngắn:
- Cu thẹo làm chủ tiệm nước, quán xá cờ treo trống giục tưng bừng. Láng giềng gởi điện chúc mừng, bạn học cũ cũng mừng rần rật, sướng mê tơi luôn. Chợt có vị khách lạ vào quán nhìn quanh quất rồi hỏi:” quán nước có bán nước không?”. Cu Thẹo quạu:” quán nước hổng bán nước thì bán gì? Hổng lẽ bán đất?”. Vị khách lạ cười tủm tỉm, mắt nhìn trên tường, miệng nói bâng quơ:” Tại tui thấy trên tường treo toàn lựu đạn, dao găm, lưỡi lê, lưỡi mác... không hà!”. Cu Thẹo đanh mặt lại:” vũ khí định hướng đấy, chớ có đụng vô mà mang họa!”. Vị khách chuyển qua cười ruồi, vẻ mặt lém lỉnh đầy ý nhị nhắn với cu Thẹo:” làm chủ tiệm nước thì cứ bán nước nhưng chớ có bán nước à nha”. Dường như cu Thẹo cũng hiểu ý của vị khách lạ nên trả lời:” làm chủ tiệm nước cũng là cái nghề mưu sinh, tui biết nước nào cần bán nước nào không được bán, ông chớ có lo xa”.
Nhóm bạn học cũ và những kháh lai vãng trên mạng thích thú với câu truyện dí dỏm và ý nhị ấy nên bấm ‘like’, bấm dấu hiệu icon mặt cười tới tấp. Thằng Đạt lớp sử, ở kế phòng cu Thẹo ngày xưa, giờ là giám đốc bảo tàng PN, dường như uống thuốc liều hay mật gấu nên bạo miệng:
- Chủ tiệm nước cũng ngồi chơi xơi nước, ký tá bậy bạ những giấy tờ hay văn kiện mà người ta bảo ký hoặc tiếp khách, quàng khăn, gắn mề đay… vây thôi. Cu Thẹo hiền, vô hại nhưng vẫn cứ theo cái lề thói cũ, cái định hướng cũ mà đi. Cu Thẹo làm chủ tiệm nước hay khứa nào làm cũng vậy thôi! Quán nước không khá nổi!
Cái status của thằng Đạt có lẽ là một lời bình nhận được khá nhiều icon quam tâm nhất, rất nhiều người đồng ý nhưng không tiện bày tỏ ý kiến riêng, có lẽ họ cũng sợ bọn dư luận viên và những kẻ rình mò trên mạng.
Ất Lăng thành, 0323