Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      





KHÔNG CÒN AI

Không còn ai nên đêm chừng sâu thẳm
Tiếng dế giun kêu lạc giữa muôn trùng
Con tắc kè tặc lưỡi giữa xa xăm
Bàn tay với giữa đêm ngàn thinh lặng
Không còn ai tóc phai mờ mây trắng
Hững hờ trôi trên muôn nẻo phận người
Ta còn ta và trống vắng mà thôi
Nghe tiếng gọi-tên mình - xa xôi vọng
Không còn ai nên mắt mờ chân chậm
Nụ cười phai trên ngày tháng vô tình
Ánh mắt buồn như ngọn nến lung linh
Chợt thắp sáng một phút giây tàn lụi
Không còn ai ta một mình đi vội
Giữa không cùng giá lạnh của mùa đông
Không còn ai....Sao vẫn thiết tha lòng?
Một hình bóng mãi chỉ là ảnh ảo.....

KHI MÙA XUÂN ĐI QUA

Có những mùa Xuân qua đời em
Xôn xao màu áo lụa dịu hiền
Khe khẽ môi cười che sau tóc
Tình xuân e ấp đậm nét duyên

Những mùa Xuân tuổi thơ thần tiên
Trắng trong tà áo lụa trinh nguyên
Đưa em đi vào sân kỷ niệm
Nhặt cánh mai hồng rớt bên hiên

Mòn mỏi mười năm sâu nếp nhăn
Trán xưa thơ ấu nét thiên thần
Thời gian vội vã như cơn lốc
Em già hơn cỏ cuối mùa Xuân

Mười năm hồi tưởng cũng chỉ là
Như chiêm bao chở giấc mơ qua
Hãy sống yên vui đời còn lai
Cảm tạ tình Xuân trong tim ta

VỀ PHỐ CŨ...

Có những mùa Xuân qua đời em
Xôn xao màu áo lụa dịu hiền
Khe khẽ môi cười che sau tóc
Tình xuân e ấp đậm nét duyên

Những mùa Xuân tuổi thơ thần tiên
Trắng trong tà áo lụa trinh nguyên
Đưa em đi vào sân kỷ niệm
Nhặt cánh mai hồng rớt bên hiên

Mòn mỏi mười năm sâu nếp nhăn
Trán xưa thơ ấu nét thiên thần
Thời gian vội vã như cơn lốc
Em già hơn cỏ cuối mùa Xuân

Mười năm hồi tưởng cũng chỉ là
Như chiêm bao chở giấc mơ qua
Hãy sống yên vui đời còn lai
Cảm tạ tình Xuân trong tim ta

ƯỚC NGUYỆN

Lỡ mai ta chết xin đừng vội
Nhỏ xuống hồn đau nước mắt thương
Quên ta đã có trong đời ấy...
Mộ cỏ viền xanh chút phận thường



VVM.21.03.2024.

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .