Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      



tranh Đỗ Duy Tuấn


XA

Một chữ "xa" tuy ngắn lại dài .
Ngắn trong giây-phút buổi chia-tay .
Ngắn bằng tiếng nấc buồn đưa-tiễn .
Chẳng ngắn sầu-thương đậm tháng ngày .

Một chữ "xa" thôi đủ chết người .
Xa chi để nhớ , để chơi-vơi .
Xa chi lại cứ lòng đau-khổ .
Lại thấy mây giăng tím cả trời .

Một chữ chỉ rằng rất giản-sơ .
Là" xa "...xa đấy hỡi người thơ .
Có nghe anh gọi trong hơi gió .
Có mộng anh về mỗi giấc mơ .

Anh biết mình xa ..mất thật rồi .
Ngàn trùng ngăn cách nỗi chia-phôi .
Có thương cũng bước đường đôi nẻo .
Cố níu chỉ làm vương-vấn thôi .

Anh sợ quá dài chuyện biệt-ly .
Chẳng gần ai lại bận mà chi .
Mấy tờ thư nhạt lời thăm-hỏi .
Dòng chữ vu-vơ có nghĩa gì .

Thôi nhé là xa , xa rất xa .
Thu về lá phủ ngập hồn ta .
Lá ơi cho gửi dùm câu nhắn :
Có kẻ nơi này nhớ thiết-tha .

(Lời kẻ tha-hương)

MÃI MƠ

Những giấc mơ ơi những giấc mơ
Cớ sao cứ gợi ý mong chờ
Cớ sao lại đến cho lòng nhớ
Đến để rồi đi , dạ xác-xơ

Ôi mộng kê vàng , giấc mộng hoang
Người đi tìm mộng mãi lang-thang
Biết rằng mộng có bao-giờ thực
Lắm kẻ vẫn say chuyện đá vàng

Hỡi chiêm-bao hỡi , này chiêm-bao
Hãy gửi cho hồn vạn ánh sao
Hãy rót vào tim ngàn mật ngọt
Để tình nồng thắm chẳng xa nhau

Tôi cũng mơ và tôi thi'ch mơ
Ví như tôi có một trời thơ
Sẽ ru em ngủ muôn vần-điệu
Và nối nhịp lòng theo tiếng tơ

Thương nhớ sao mà thương quá thôi
Trời khuya lấm-tấm hạt sương rơi
Chao ôi muốn mộng bên em mãi
Hai đứa chung vai suốt cuộc đời

Này áng mây sầu hờ-hửng trôi
Về đâu ? ...phiêu-lãng khắp nơi nơi
Có nghe gió núi đang run gọi
Có thấy trăng buồn lặng-lẻ soi

Nguyện-ước qua rồi chuyện thế-gian
Đi tìm ngày tháng ánh xuân sang
Mà sao gió chẳng còn đưa lá
Tình cứ đến bằng chuổi hợp tan

Ta muốn giã-từ những giấc mơ
Nhưng lòng ray-rức , ý tiêu-sơ
Nhưng lòng hụt-hẩng đầy hoang-vắng
Rồi tự nhủ thầm : "Thôi ...cứ mơ "

BÂNG KHUÂNG

Lẻ bước chân buồn giửa xóm xa .
Bâng-khuâng chiều xuống nắng chan-hòa .
Gió hiu-hiu thổi trên đường vắng .
Thoang-thoảng hương nồng muôn lá hoa .

Cảnh vẫn còn đây , người ở đâu .?
Có nghe ray-rức tiếng thu sầu .
Có bao-giờ ghé thăm vườn cũ .
Để nhớ hôm nào sánh bước nhau .

Này đồi , này suối cảnh thiên-nhiên .
Quyện xuống hồn đau lắng muộn-phiền .
Dặm cỏ ngàn cây mây lãng-đãng .
Ngẩn-ngơ như lạc lối đào-nguyên .

Những đóa hoa hồng thắm phất-phơ .
Đang cười , đang gợi ý mong-chờ .
Vang vang đâu đó từng âm-điệu .
Dìu-dặt ru lòng bên cõi mơ .

CÒN ĐÂU ÁO TRẮNG

Còn đâu áo trắng buổi hè xưa .
Những lúc tan trường ướt sũng mưa .
Bẽn-lẽn , thẹn-thùng em cúi mặt .
Cho hồn ngây-dại mãi say-sưa .

Còn đâu áo trắng mỗi thu sang .
Nhặt chiếc lá rơi ép tặng nàng .
Dòng chữ ngày nào thơm sách-vở .
Hằn trong ký-ức giấc mơ hoang .

Còn đâu áo trắng bao mùa xuân .
Đã gợi si-mê đến vạn lần .
Ôi những nụ hoa cười trước gió .
Cho lòng thắm mát khúc ca ngân .

Còn đâu áo trắng lúc trời đông .
Cùng hát vây quanh ánh lữa hồng .
Không-khí tưng-bừng đêm họp trại .
Hào-hùng vang dậy chí Tiên Rồng .

Còn đâu áo trắng quyện hương bay .
Xao-xuyến lòng ai năm tháng dài .
Vẫn nhớ trộm nhìn đôi bước ngọc .
Dịu-dàng khả ái nét trang-đài .

Áo trắng năm nao đã hết rồi .
Chỉ là kỷ-niệm của xa-xôi .
Cho tôi gom lại ngàn ưu-ái .
Khắc mãi tim yêu ...thuở một thời .



VVM.21.03.2024.

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .