MƯA MÙA HẠ
Mưa mùa hạ,
Chợt mưa mùa hạ
Mưa bất ngờ giữa nắng viễn tây
Như người về tưới mát hồn cây
Con đường lạ thành quen như thuở ấy
ở bên này dặm ngàn xa lắc
vẫn xuân thu thương nhớ khôn vơi
cho tôi buổi sáng
nhớ người như giọt mưa
quấn quít bên thềm
sân rêu vườn cỏ
trở màu xanh biêng biếc xuân thì
khác gì những cơn mưa
mưa quê nhà nhiệt đới
tưới đẫm dùm tôi
nỗi buồn xứ lạ
ơi em! Nhưng nhức nhớ còn đây
câu thơ tình tỏ bày chưa hết
những niềm riêng ấp ủ bên đời
ơi mắt nâu vàng
hay xanh xanh biển mặn
vẫn ngời ngời sóng biếc
cảnh báo thời gian dòng chảy không ngừng
Sóng biển kia còn bạc đầu thương nhớ
Những đời thuyền biền biệt xứ xa
Mà đời người thì em ơi! Qúa ngắn
Chưa nói tròn câu đã nắng hắt chiều về
Vì vậy người ơi! Nhanh lên với chứ
Đã về đây thì ở lại đây
Trong ngăn tim một thời chật chội
Của riêng tôi bầm dập còn nguyên
Sóng nước sông tiền
Phù sa sông hậu
Vẫn loanh quanh quấn quít chân cầu
Chiếc cầu dài nối bờ thương nhớ
Biết có còn nối đến ngàn sau
Và biết nối về đâu đừng lỡ hẹn
Ơi em
Mưa viễn xứ trắng đường.
Và tôi phế tích
Những sợi mưa đan thành khăn tang trắng
Theo về huyệt mộ không xa.
![](http://vietvanmoi.fr/thangsautuyha.jpg)