Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      

TÀ ĐÙNG



M ặt trời đã nằm sát ngọn cây, bến thuyền Tà Đùng khá vắng, chung quanh là bãi đất mới khai hoang, những cây bạch đàn, vừa xanh tươi, lá non đầu cành  màu hồng đỏ trong ánh  nắng cuối ngày. Bến có khoảng năm chiếc thuyền đang neo  đợị khách, ở đây là một trong ba bến thuyền của vùng lòng hồ Tà đùng.     

Chúng tôi năm cặp,  đứng chờ thuyền đặt trước,  thuyền ngoài xa đang chạy vào, quanh quẩn, ngắm cảnh, chụp hình....và chào đón buổi chiều đang dần dần rơi vào đêm.  

   Nắng bắt đầu nhạt, ánh sáng đang bước vào buổi hoàng hôn, chúng tôi lên thuyền, mặt nước lấp lánh ánh vàng nâu sẫm, dạo quanh hồ, chung quanh là núi, núi xanh um, màu xanh hoang hoải trong ánh chiều tà, nước trong xanh biêng biếc, mây lang thang vài cụm giữa bầu trời, thuyền cứ bồng bềnh  lướt sóng, từng đàn chim tung cánh vời vợi trên không trung, như đang gọi đàn, như gọi  nhau về tổ ấm, có vài cặp chắc chúng là những đôi bạn tình thắm thiết, cứ soải cánh bay lợn trên các dãy núi hoang vu. thuyền vẫn chạy vòng quanh các dãy núi....  

  Màu xanh chứa chan của nước, màu xanh ấm áp của núi, màu dịu êm lam tím của trời chiều hòa trộn cùng  nhau,dệt thành một bức tranh tuyệt mỹ mà chỉ có bàn tay kì diệu của thiên nhiên và sự ưu ái của tạo hóa, mới có thể vun đắp cho cảnh vật thêm phần sống động, thêm phần hùng vĩ, nên thơ, quyến rũ lòng người     

   Ngồi trên thuyền thưởng thức buổi chiều đang rơi, lòng người ai nấy đều mang tâm tư  nhiều suy nghĩ, nhiều cảm xúc đằm sâu trong tâm hồn.   

 Bây giờ bóng chiều đã chập choạng, chúng tôi đang vào bờ, trăng mười bốn  nhởn nhơ trên vòm trời, nhả thứ ánh sáng dìu dịu, mờ ảo và bóng đêm đang rũ xuống, chúng tôi nắm tay nhau lên xe về khách sạn, lòng đầy tiếc nuối, rồi tự nghĩ sao buổi chiều trôi nhanh quá, chúng tôi còn muốn thưởng thức cái cảm giác êm dịu, cảm giác bồng bềnh, chơi vơi giữa lòng hồ, trong một buổi chiều êm ả, thảnh thơi của kiếp người....   

Trong một buổi chiều êm đềm, có mặt trời đang từ từ xuống núi và háo hức đón trăng lên..   

Thật ra tôi ước ao, được dao quanh hồ, với đêm trăng, có sóng nước huyền ảo, có ánh trăng mơ màng và một nơi gần như hoang vu, gần như huyền bí, không có ánh sáng văn minh của những ngọn đèn vàng nhân tạo ở chốn trần gian này...tôi sẽ nhắm mắt lại, lắng lòng nghe tiếng gió rít, tiếng thì thầm của đêm sâu và tiếng côn trùng rả rích, tấu bản nhạc hoang vu trong màn đêm u tịch..., Giữa một nơi đầy mộng mị liêu trai, đầy huyễn mộng mơ hồ.... tôi sẽ được ngắm những mảnh vỡ của ánh trăng trên mặt nước bao la, thuyền  tự do trôi về miền hư ảo, chắc chắn sẽ thấm đẫm nỗi xúc động, nỗi miên man, chưa từng có trong cuộc đời..   

 Tôi thấy trăng như rất gần với tôi, tôi có cảm giác như mình đang chở trăng theo, đang chơi vơi ngoài địa cực, nghe không gian vi vút lạnh trăng ngàn, tôi tìm trăng qua sao khuya. Đêm mông lung một tinh cầu rực sáng, ánh trăng xanh vời vợi bóng Hằng Nga, tôi sẽ ngồi thuyền mây ngũ sắc và nghe vẳng đâu đây  khúc nhạc tiêu thiều, tôi đi về muôn xưa....     

Sáng hôm sau, chúng tôi nôn nao dậy sớm để đi săn mây. Hồ Tà đùng là hồ thủy điện  Đồng Nai 3, thuộc huyện Đăk Nông, Tà Đùng được mệnh danh là  Hạ Long thu nhỏ trên Cao Nguyên đại ngàn, gồm có bốn mươi đảo lớn nhỏ chen chúc nhau giữa lòng hồ rộng 5000ha                     

 Không thể nói hết, không thể diễn tả nổi, từ trên cao nhìn xuống mặt hồ, mây là đà trên núi, mây vờn trên nước, mây phiêu du trên  vùng hồ rộng lớn mênh mông, mây cứ nhởn nhơ, chỗ đậm, chỗ nhạt, chỗ xanh xám, chỗ trắng đục, mây cứ vô tư bay lượn khắp lòng hồ, chúng tha hồ tạo những hình ảnh kì bí, của thuở hồng hoang...mặc cho nghĩ suy và ý tưởng của mỗi người, gần mười giờ rồi mà mây chưa tan, mây còn quyến luyến cảnh vật, mây còn tha thiết với hồng trần, còn mê đắm với thiên nhiên, còn vấn vương với bao điều trần tục...    

   Mặt trời đã lên cao, thật cao, mây vẫn quanh quẩn, giữa lòng hồ, chúng cứ vô tư bay lượn, chắc chúng không muốn chia xa với bốn mươi hòn đảo nhỏ xinh xắn, với nước trong xanh muôn thuở của vùng rừng núi  Tà Đùng....   

 Thật một chuyến đi không uổng những ngày tôi đã háo hức, đợi chờ, ngóng trông..     

Bây giờ tôi cũng đang quyến luyến Tà Đùng như những đám mây trắng lang thang.... 




VVM.03.01.2024.

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .