Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      




ĐÊM HUYỀN THOẠI 

Ly rượu nồng mình tôi uống đêm nay
Mình tôi uống đêm say
Cây cỏ vườn trời mãi xanh tươi hương ngát
Yến tiệc trăng sao lấp lánh một mâm đầy.

Đêm Cô Đơn tĩnh lặng ôi đêm diệu kỳ !
Đêm huyền thoại ngọt ngào tiếng hót họa mi
Tôi uống giọt nồng thơm lừng trong từng hơi thở
Trong từng khoảnh khắc môi chạm vành ly !

Sự sống như hoa báu nở trần gian
Mặt đất thánh đường lộng lẫy hào quang
Tôi nâng ly, Tôi hiện hữu
Đêm trắng mênh mông sương trắng lau ngàn.

Mặt trời ngủ đêm trong đóa hoa quỳ
Đêm huyền thoại ngọt ngào tiếng hót họa mi
Ly rượu nồng ngất ngây hồn cô độc
Ngoài song khuya vườn tinh tú thầm thì

Muôn tiếng côn trùng như mền dạ nhung êm
Tôi một mình tôi cùng tường vách lặng im
Xương máu tôi đâu chỉ là thân tứ đại
Một tiếng đàn nghe cũng rụng con tim !

Đêm Một Mình Tôi ôi đêm mê ly!
Đêm huyền thoại ngọt ngào tiếng hót họa mi
Ly rượu nồng cuộc đời tôi nâng lên uống cạn
Dưỡng chất trần gian muôn thuở vẫn xuân thì!

CÕI PHÁP KHÔNG 

Tặng NS Hoàng Hạc Nguyễn


Đường đời muôn vạn lối
Lung linh những sắc mầu
Từng phút giây thay đổi
Biển trời nào nông sâu!
Sống vui từng khoảnh khắc
Trong sáng tạo thăng hoa
Một đời buồn hiu hắt
Trái Tim yêu mù lòa
Chúa đóng đinh Thập Giá
Phật tịch diệt Bồ Đề
Trần gian đời bể khổ
Thiện tâm lành Đam Mê!
Khen Chê nào Thiện Chí
Là hòa điệu tâm tình
Còn ai người vị kỷ
Là đắm chìm vô minh!
Bạn yêu ơi! Hãy sống
Trong tình yêu hiến dâng
Với tấm lòng rộng lượng
Ai không có sai lầm!
Mặc cuộc đời sóng gió
Bão tố và phong ba
Trong hốc đá hoa nở
Mặt trời lên sáng lòa!
Tất thảy đều huyễn tưởng
Phù phiếm vui trần gian
Chê bai và khen thưởng
Xem hoa nở hoa tàn.
Ồ. Vạn vật Pháp không
Dòng đời trôi mênh mông!
Bờ Bên Kia... ta vượt
Rác củi trôi theo dòng!

ĐÊM TRĂNG NGỦ TRÊN ĐỒI CÙ ĐÀ LẠT 

Nằm ngủ ôm vầng trăng
Đồi Cù nghiêng nghiêng mộng
Đà Lạt chảy trong thân
Tôi như rừng thông im bóng.
Em như sương trăng áo mộng
Đêm thu xưa quyến hớp hồn tôi
Mùa thu lãng du mây trời
Mùa thu gục chết bên đồi!
Tôi không còn em Đà Lạt rừng cây chịu tang đứng ngóng.

Vàng đêm tôi hắt hiu như tượng gà trống
Cô đơn nóc giáo đường
Trên đỉnh thiên thu gió lộng
Giữa bồng bềnh biển sương..

Nghe vỡ trái thông khô
Hồn bay theo trăng sáng
Em sầu mộng đáy hồ
Tôi sầu phơi cỏ rạng.

Mỗi người nuôi một giấc mơ
Tình trăm năm nguyệt táng
Lá rụng vàng tàn thu
Lá vàng trăng thiền quán.

Nỗi nhớ như ngựa hoang hung hãn
Như thác gầm những đêm mơ
Như suối hồ thu tương tư
Và hồn cỏ hoa phiêu lãng...

Nằm ngủ ôm vầng trăng
Đồi cỏ hoa nến thắp
Tôi như chiếc sao băng
Rơi ngoài hiên vạn pháp
Nghìn thu không nói năng
Mình tôi hơi thở gấp
Run lẩy bẩy tơ trăng
Đà Lạt trăng... trăng... trăng...
Ồ. Trăng chết lạnh cành hoang
Gương mặt Em sáng vĩnh hằng.



VVM.14.6.2024.

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. vietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .