Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
             



tranh Hồ Hữu Thủ



VÌ TÔI NHỚ NGƯỜI TÌNH

Trúc lặng lẽ,
Trăng lạnh trống,
Ký ức xanh xao như một cánh đồng
Căng như nỗi niềm chờ gió lộng
Lớt phớt hơi sương nơi tay
máy động
(Một tâm tình) - rã rời sống.

Mất hút trong tiếng côn trùng
Là bước chân về không mang bão táp
Sợi vải xanh trên tóc vẫy vùng
Tuột dài xuống vai ấm áp
Tôi nhớ người tình !

Nhoè nhạt trong lớp bụi thời gian
Là một linh hồn ích kỷ
Lau bóng nhẵn một kết cùng saí ý
Soi chính mình tiều tụy..., hoang mang.

Ép giữ vui buồn xa xưa
Vào giữa trang sách cũ
Có nụ cười buổi giăng mưa,
Ân tình riêng mang ủ rũ.
Trăng lặng trống,
đêm cúi đầu tịch mịch
Quơ tay nhẩm tìm cổ tích
(Một bóng hình).
Mang những nỗi buồn không cố định
Nói cho tôi nghe thời gian cất giấu điều gì ?

Khi em đi qua rét mướt
Dấu chân hoá tuổi cát nằm
Lên con tim vỗ về mộng ước
Xót đau từ thuở lặng câm.

Trúc quằn quại
Trăng chìm sông.
Cổ tích tình yêu như một cánh đồng
Dịu dàng gió lộng
máy động
những ẩn nguồn sầu lắng những nỗi buồn...
mà thời gian thầm lặng...
cất giấu đau khổ giành cho một ngày mai.
- Vì tôi vẫn nhớ người tình !

TA VẪN THẾ

Mươi năm lẻ trăng đọng vàng phẩn, nhẩn
Hoen phút hồi tâm mình như rối trong tóc mình
Dung diện người bạc theo hồi bão vặn
Đêm soi đời
dưới đáy sóng tối cuồng điên .

Gàn ôi những đốt tay gàn đến ốm
Ruồng bỏ trăm năm một cuộc vô thường
Tô vun lên những cánh đồng hoa chớm,
...và những cuộc tình như gió thoảng hơi sương .

Môi ướt ngọt thấm đêm sâu kiều nguyệt
Hương nử bay thần thánh hoá thú cuồng,
Tai lấp ngấp đầy tràn hơi nồng tuyệt .
.....
Ngàn lần vui cũng về lá thu muôn .

Mươi năm lẻ uống mòn môi cong cởn
Còn đôi tay vung vít tợ mồ hoang
Kiều nhân xưa khe mắt khóc suối nguồn,
Buồn róc rách ngang đêm từ sóng tối ??
Ta vẫn nhớ ơn em lần chăn gối,
Giả tình chân đưa ta về nguồn cội .
.....
Ta vẫn thế gàn bương rất thế !
Cưỡi cuộc đời dong ruỗi mãi đi hoang
Trăng đọng ướt vàng đêm chấp cánh
Ta riêng mình ta cô độc truy hoan .

Nghìn cuộc vui cũng cũ vào bóng tối .
Tình đi xa khuất mắt cố dần quên .
Chỉ còn lại dăm lần ngồi bó gối ,
Trống đến vô cùng ta bé giữa mông mênh .

LO SỢ

Đông lạnh chờn vờn
... đông rét căm căm
Nối nhau ngày đi xám mặt
- Em ngồi xuống đi !
Nắng hôn mê
Khi chiều chưa kịp tắt !

Gió nhẹ chờn vờn
...gió lấp nhấp đưa
Lá xanh đua nhau cúi mặt
- Em ngồi bên anh đi !
Trút tình ái bay đi !
Rồi đam mê tay tìm bắt.

Bể rộng tình si
...Buồm sầu no gió
Mênh mang trôi hoài bỡ ngỡ
Đa tình giàu mộng
Phung phí mộng thành thơ
Yêu nhau đi để kịp còn dang dở ?!

Để còn thơ quái gở ,
...than chiều rất khổ ?.
Cầm tay để biết phân ly
Bóc vỏ ái tình đi !
Nếm thú vị ngọt trong xanh
Rồi...
tội lỗi đáng gần phân trí
nửa đời.

Em ngồi bên tôi đi,
...đừng nói chi !
Nghe những mùa đông từ lâu lắm
Đang cháy sưởi ấm hai con tim
nay yêu nhau.
...

mai xa nhau,
một mùa thành không tên gọi.
còn xót lại
sưởi lạnh đôi con tim
lúc nằm im
đau mòn mỏi.



VVM.02.4.2024.

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .