Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      



tranh của họa sĩ Đỗ Duy Tuấn (Huế)


XAO XÁC ĐÊM

Nước mắt trăm năm tủi phận người
Mà ngàn năm trước đã mồ côi
Hỏi đến muôn niên sau sau nữa
Có còn dư lệ mặn trên môi?

Hỏi bóng âm thầm bên thềm hoang 
Bốn mươi năm lẻ gánh đa đoan
Vai nhỏ chênh vênh bờ viễn mộng
Mộng về gối chiếc với mơ tan.

Hỏi ai gieo hạt trong vườn thắm
Hạt đã thành cây đơm trái chưa
Hay mầm đã chết trong tim lạnh
Có khát khao chờ những giọt mưa?

Hỏi đêm xao xác đốt nến hồng
Ai người tri kỷ có thầm mong
Khuya nay trăng lạnh quỳnh hương nở
Hãy đến cùng em chuốc rượu nồng.

SẮC THU XƯA

 Mùa thu ơi nắng nghiêng chiều nhung nhớ
Sắc vàng rơi thầm lặng cuối hoàng hôn
Thu qua chưa mà nỗi nhớ bồn chồn
Em chưa muốn đông sang về gõ cửa...

Nhạt màu son ngày hẹn thề đâu nữa
Mỏi mòn bên hoa tím đã phôi pha
Vết thương lòng tiễn biệt giấc mơ xa
Xin gởi chút yêu đương về thu cũ...

Mùa đông ơi lạnh lùng từng giấc ngủ
Nắng thôi vàng mây xám đã giăng ngang
Chút tình muộn em ươm vào chăn gối
Chon ấm nồng đón đợi buổi xuân sang...

Tình em đây nồng đượm với thu vàng 
Gom nỗi nhớ em xây thành hoài vọng
Dẫu đông về thập thò bên phòng vắng
Vẫn ấm tình mùa cũ sắc thu xưa...

TẠ LỖI VỚI HƯƠNG SEN

Anh vô tâm quên bẵng chuyện đóa sen
Hương tỏa ngát trên ao bùn tanh tưởi
Mỗi ban mai hé nhụy vàng bổi hổi
Tinh túy đất trời ban tặng tự ngàn năm

Anh lú lẫn rồi đêm trắng cứ băn khoăn
Ước bể đời tinh khôi như lòng sen nở
Bão hạ qua búp xanh cần mẫn nhú
Bút ngọc vươn trời không dính chút bùn dơ...

Anh già chưa mà mỗi sáng viết tình thơ
Có thật yêu em với ngôn từ trong như suối?
Hôm qua đây chợt nghi ngờ trái tim ai nông nổi
Chẳng yêu anh trinh trắng nhụy sen ngời...

Chắc đêm rồi đêm mộng mị không nguôi
Ứa lệ tủi hờn trách thi nhân tệ bạc
Lòng em son như đóa tình thơm ngát
Anh biết rồi xin tạ lỗi với hương sen.



VVM.19.5.2023

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. vietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .