Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      


Suối Tóc tranh của họa sĩ Đỗ Duy Tuấn




SUỐI TÓC NGƯỜI TÌNH

  Bơi qua suối tóc người tình
Câu thơ chết đuối, tôi rình rập tôi…
Muốn làm sợi dây thun thôi
Để em cột tóc suốt đời…còn hơn !

Đời du tử chỉ thêm buồn
Liêu xiêu đáy mắt  mỹ nhân, được gì ?
Hóa thi nhân có ích chi
Giữa đời thực dụng , nhu mì được sao ?

Bơi qua dương thế chiêm bao
Cần em , tôi lại sát sao điệu tình…
Chỉ nhìn từ phía lưng em
Miên man suối tóc , mắt quên đường về !

Em  môi ngoan.Em là gì
Mà tôi thắp nhớ nghìn khuya, cháy lòng ?

TÓC EM BAY TRONG CHIỀU MŨI NÉ

Tóc em bay bay trong chiều Mũi Né
Ơi tóc bồng bềnh nhỏ-nhẻ-liêu trai
Cứ tiếc  rằng anh không là bờ cát
Để em sà vào nỗi nhớ thương ai!

Ở nơi đây cứ nén tiếng thở dài
Sao lòng anh không là biển nhỉ?
Để lơ ngơ, thấy em là Tô Thị
Đêm đợi tình…hong hóng dáng yêu xưa !

Tóc em bay, chiều Mũi Né không ngờ
Là lạt buộc đời anh vào trộm nhớ
Em bên cỏ, ước chi anh là cỏ
Để dịu dàng  em vuốt  dấu thu sương…

Ước chi anh thành lối một con đường   
In hết cả bàn chân em kỷ niệm
Xưa giang hồ,nay cũng mềm “ kinh điển”
 Khi thương người lóng lánh mắt sao hôm !

Tóc em bay trong gió cát bồn chồn
Anh ngả nón chào tình xa…Mũi Né
Em là ai? Tại sao mình không thể
Ghé vào nhau ,dù một khoảnh khắc buồn?

TÓC DÀI      

  Ước gì tóc ấy về đây
Cột chân lãng tử hết ngày lại đêm?
Muốn làm tù nhân của em
Để nghe ngai ngái tóc tiên…thơm tình !



VVM.16.3.2023