Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      


      


LE VASE BRISÉ

Le vase où meurt cette vervaine
D'un coup d'éventail fut fêlé ;
Le coup dut l'effleurer à peine,
Aucun bruit ne l'a révélé.
Mais la légère meurtrissure,
Mordant le cristal chaque jour,
D'une marche invisible et sûre
En a fait lentement le tour.
Son eau fraîche a fui goutte à goutte,
Le suc des fleurs s'est épuisé ;
Personne encore ne s'en doute,
N'y touchez pas, il est brisé.
Souvent aussi la main qu'on aime
Effleurant le coeur, le meurtrit ;
Puis le coeur se fend de lui-même,
La fleur de son amour périt ;
Toujours intact aux yeux du monde,
Il sent croître et pleurer tout bas
Sa blessure fine et profonde :
Il est brisé, n'y touchez pas.

SULLY PRUDHOMME
(Winner of the first Nobel Prize in literature in 1901)


CHIẾC BÌNH VỠ  

Trong bình ấy chết mòn hoa Tiên Thảo
Vì quạt này chi bảo của giai nhân
Chạm nhẹ bình đến nỗi kẻ ngồi gần
Không để ý gì một lần tiếng đập

Tuy nhẹ đấy, lằn vết nhỏ bầm giập
Âm thầm và chẳng gấp, mấy ai hay
Làm nứt dần lớp kiếng đẹp mỗi ngày
Phá bình quý từ nay cứ nẻ rạn

Nước thấm rỉ khỏi bình tiêu tản mạn
Tiên Thảo khô nhựa, sức cạn tận cùng
Nhân thế vô tình, chẳng nghĩ ngợi lung
Xin đừng chạm, chiếc bình bông đã vỡ !

Tay người đẹp thường gây nhiều luyến nhớ
Cũng làm trai thương tổn thuở xuân thì
Tim vỡ rồi nên gãy gánh nam nhi
Hoa luyến ái nay rã đi tàn gục

Tuy dưới mắt tha nhân, mình hạnh phúc
Ai biết giùm những lúc khổ thâm sâu
Cứ đau thêm với tâm tưởng cơ cầu:
Xin đừng chạm, bình từ lâu đã vỡ!

( Phỏng tác từ bài nổi tiếng Le Vase Brisé của Sully Prudhomme, Nobel Văn Chương đầu tiên năm 1901)