Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      






  
TỰ TÌNH

    Và đêm trong vắt hồng nhan
Mở, buông mấy cõi cung đàn mấy rung?

    Thảm rêu đời biếc khôn cùng
Tay nhân gian vói dìu chung mấy lần?

    Như là nắng đợi ngòai sân
Đợi hoa gạo rụng trách thầm nợ duyên

    Hay trong canh bạc lụy phiền
Tố thêm cho đắc ý mình tàn canh

    Ngẫm thêm lá rụng rời cành
Có hay quặn thắt cội thầm lòng đau?

    Nhân gian ngoảnh mặt qua cầu…