Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      


      



XÓM CŨ

Mua ngâu phơ phất xóm nghèo,
với bông vắp trắng gió heo may lùa,
trong chiều tím ngát hoa mua,
lập thu tháng bảy đón mùa Vu Lan.

Bàn thiên bên cội điệp vàng,
am mây lư đất khói nhang hương trầm,
chùa xa tiếng mõ lặng câm,
vẫn như tụng niệm thì thầm kinh đêm.

Ước mong quê Mẹ êm đềm
dù đời sương gió đã mềm nắng mưa,
mặn nồng tình cũ nghĩa xưa,
bà con nương tựa bao mùa bên nhau.

Khai hoang ruộng lúa nương rau,
gò cây hoa vắp, rạch hào đầm sen.
chung tay nuôi trẻ sách đèn
cho dù bão tố bao phen dập vùi.

Người đi kẻ ở ngậm ngùi,
xa quê lòng vẫn không nguôi lời nguyền,
đất trời có lúc đảo điên,
quyết chung thủy với tổ tiên Lạc Hồng.

Hạnh Thông Tây, 1965
 
 
HẺM PHỐ và TÔI

Con hẻm không đèn điện
quờ quạng tìm sao trời
gối đầu lên bóng tối
thao thức chờ một tôi .

Có ai buồn hát nhỏ
những hạt bụi vàng khô
rụng xuống bàn tay đói
chạm vào hồn ngây ngô.

Dăm ba con chó lạ
sục sạo dưới chân cầu
tru khan bờ sông vắng
hẻm phố buồn thêm sâu.

Ngọn đèn dầu trang sách
đâu soi thấu lòng đêm
đâu thấy dòng thư cũ
và mối sầu của em

Nancy,1965

 
PHỐ ĐÊM

Con phố dần thấp xuống
ngõ ngách nằm trong sương
ôm đêm dài thao thức
hắt hiu đèn phố phường.

Điệu hát nào xa vắng
xoáy chết tận đáy lòng
chiếc răng loài dã thú
gặm nhấm những mùa đông.

Ai đứng trong dĩ vãng
mái tóc chiều mây bay
ngón tay gầy đốt trúc
ru ta buồn tháng ngày.

Mèo hoang nằm than đói
trên mái nhà đầy sao
người hàng rong cuối phố
tiếng rao như nghẹn ngào.

Mình ta nơi gác trọ
nhìn ngày tháng qua dần
cuộc đời nhọn lỗ mắt
đá sỏi mòn bước chân.