Việt Văn Mới
Việt Văn Mới















SAIGON EM

Sài Gòn em mưa nắng, nắng mưa
300 năm trầm tích dấu người xưa
Không hoang đường, chưa là cổ tích
Vẫn chưa xa ngày ấy với bây giờ .

Sài Gòn em long lanh vạt nắng
Mắt ngự tình trong vắt pha lê
Dung nhan đó nguyên trinh trầm lặng
50 năm trắng tóc đi, về !

Sài Gòn em lung linh trời cẩm thạch
Hàng me xanh mắt lá đung đưa
Sài Gòn bao dung Sài Gòn mến khách
Vẫn thuỷ chung trầm mặc như xưa !

Sài Gòn em mặc tình thế sự
Dẫu mấy tầng dâu biên cũng hoan ca
Bến Nghé, Bạch Đằng đi vào huyền sử
Người ơi người sao nỡ chia xa !?...                 

    Biệt trang Xử Quân Tử 10:48 đêm 16-7-202
             
SAIGON XƯA MÀ CHƯA CŨ

Sài Gòn xanh trong chiều ký ức
Tiếng rao khuya lảnh lót góc trời Nam
Dạ xót xa mấy nghìn đêm thao thức
Đời phiêu linh đá sỏi cũng thăng trầm

Sài Gòn với tôi bao năm thinh lặng
Bên những cung đường hẻm hóc thân quen
Sài Gòn trong tôi nghìn năm ánh sáng
Thoáng qua hồn nỗi nhớ không tên

Sài Gòn với tôi xưa mà chu ưa cũ
Góc kinh thành ngày ấy vẫn xôn xao
Dinh thự nguy nga thay tên khác chủ
Người Sài Gòn tứ xứ cũng nao nao !

Sài Gòn với tôi xưa nay vẫn vậy
Bến Bạch Đằng, cờ Thủ Ngữ không cao
Mà duyên dáng nên thơ từ dạo ấy
Trải bao mùa mưa nắng vẫn thanh tao !

Ba trăm năm Sài Gòn tôi vẫn vậy
Hòn Ngọc Viễn Đông tên gọi ngàn đời
Vẫn ngạo nghễ trên tầm cao thế kỷ
Vẫn kiêu sa sừng sững một góc trời !

Hãy còn đây và, tôi vẫn ở đây
Dốc tình xa ngoài vòng thế sự
Sáu mươi năm chén đắng đời chua cay
Sài Gon trong tôi nặng từng con chữ
Hành trình bút mực nuốt mấy dặm dài .

Sài Gòn với anh chưa quen mà, không lạ
Vẫn bao dung độ lượng kẻ lạc loài
Sài Gòn với tôi mấy tầng dâu bể
Vẫn thuỷ chung, càng yêu đắm say !

      Biệt trang Xử Quân Tử 9:05 tối 2-7-2020
         

.Cập nhật theo nguyên bản của tác giả chuyển từ SàiGòn ngày 11 tháng 8 năm 2020.