Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
















Nhà Bè Nước Chảy Chia Hai 


Mình nói đúng sự thật, bạn nghe bạn bật cười:  "Đây cũng nóng quá trời, đang mùa Hè mà bậu!".
Mình tưởng mình nói xấu, sợ bạn la mình quê!  Nhưng quả thật không dè:  Trái Đất Tròn Như Vẽ!
Nóng...đến chợ cũng ế!  Nóng đến phố cũng buồn!  Ai cũng bịt khẩu trang đi ngang ngang khoảng cách!
Mặt thì có chạm mặt!  Quen tuyệt không bắt tay! Nói cho thẳng cho ngay:  Đang trong mùa đại dịch!
Ôi!  Nước Mỹ thật thích:  Nóng quá nói tào lao...bè bạn chuyện với nhau chẳng còn gì để nói!
*
Năm phút qua điện thoại, nghe được giọng nói, cười...coi như là hả hơi một-thời-xa-cách vậy!

Sông Sài Gòn vẫn chảy
Nắng Sài Gòn vẫn trôi...
Nhà Bè vẫn chia đôi...
Gia Định Đồng Nai đời đời vẫn nhớ!

Không biết mình có lỡ lời nào cho bậu buồn?


Love Story

"Cha Mẹ có phước đẻ con biết lội.
                  Cha Mẹ vô phước đẻ con hay leo" 
                                              Ca Dao
 

              Tôi khuyên em bơi lội
đừng có ham leo trèo.
Vậy mà em cứ leo,
em cứ trèo, mới lạ!

Lỡ mà em té, ngã
người ta đỡ em lên
người ta hỏi han em
an ủi em, nhiều chuyện!

Bấy giờ ai đau điếng,
em hay là tôi đây?
Đừng cuối biển chân mây
khuyên em làm chi nhỉ?

Giận em, mắng "Con khỉ!"
và em cứ cười khì!
"Ai biểu thương làm chi
mà lo từng tấm mẵn?"...

Thương em, tôi nói nặng
em vẫn nhẹ như sương!
Bèn đọc câu cách ngôn
cho em giòn đôi má...

Thương em anh chưa thỏa
lòng anh thương nhớ đâu!
Em hãy nhìn trước, sau
có anh luôn bên cạnh!

Chúng tôi dạo vườn hạnh
chúng tôi dạo vườn điều
chỉ em những dây leo,
em nhìn, em cười ngất!

Tình Yêu luôn là thật
sao người yêu chiêm bao?
Tôi nhìn lên trời cao
nhiều buổi chiều cô quạnh...


 Lý Do Để Làm Thơ

Ai con gái không một lần giận dỗi?
Ai con trai mà suốt đời hiền ngoan?
Không có "ai" nên trái đất mới còn
dù trái tim người nhiều khi đau nhói!

Ai cũng thấy chim bay trên đồng nội
Ai cũng yêu ai đó hợp lòng mình
Nhưng nhiều khi đồng trống không mông mênh
Người trống không vì "ai" đâu mất biệt!

Ai đi học cũng muốn mình biết viết
những bài văn bắt mắt được Thầy Cô
Nhiều học sinh quên cái thuở học trò
Lớn, không nhớ "ai" vì mình dạy dỗ!

Ai vì mình dạy những bài thơ nho nhỏ
Như những bài "đêm qua đứng bờ ao"
Như những bài "ai tắm mát ngọn sông đào"
"Ai ăn nửa trái sim nghẹn ngào không ăn hết"?

Có lần tôi hỏi em "tại sao em chì chiết?
Em trả lời "em không biết tại sao!"
Em đáp thật dễ thương, em nói thât ngọt ngào
Hai đứa giận nhau tiếp đời sau...vô lý!

Chuyện Tình Yêu không chỉ riêng nước Mỹ
Mà dây dưa ở cả nước Việt Nam
Nơi có nhiều người con gái dễ thương
Cũng có nhiều người con trai dễ giận...

Tôi không muốn nói tiếp sang nước Ấn
Tôi không muốn nói tiếp sang nước Lào
Tôi đang nhớ về hun hút mũi Cà Mau
...nơi rất lâu rồi có những chiếc tàu vượt biển!

Tôi hy vọng bài thơ này làm cho ai đau điếng
"Em thề có con mèo em hết giận anh nha!"
Người ta ký Hòa Ước để tranh thủ thái hòa
Tôi làm thơ để em thành người-đàn-bà-đẹp-nhất!


 Mở Ra Tờ Nhật Trình

Khi anh nói "anh mệt", anh thấy em không vui.  Ngày hôm qua, qua rồi, hôm nay anh còn mệt...anh không muốn nói miết / thôi làm thinh cho yên!  Em nở nụ cười duyên.  Đẹp làm sao!  Con gái!  Anh mong em mãi mãi / là người đẹp của anh...như lá của cây xanh, như là ghềnh của thác, như là những tiếng hát / ru rừng xưa núi xưa...

Em à, anh vẫn mơ / đưa em ra bờ suối.  Hai cái chân em duỗi, nước chảy mãii không ngừng, hoa nở mãi mùa Xuân, tóc em choàng Nguyệt Quế.  Những cành sương đọng lệ / là bình minh bắt đầu / ngày không biết về đâu / không nghĩa gì mưa nắng...

Tình Yêu là thầm lặng, chỉ trao nhau cái nhìn.
Tình Yêu là thiên thanh, thiên thu mây trắng quyện.
Tình Yêu là cái miệng, hôn một miếng, coi nào...
Tình Yêu là chiêm bao.  Như vậy là chiêm bao...
*
Anh không biết làm sao / để thơ anh đẹp tiếp.  Nếu mình có duyên kiếp thì thành vợ chồng chăng?  Ờ nhỉ sao mặt trăng, người ta yêu quý đó / chỉ soi vàng cổ độ / chỉ chuyên chở ca dao? Người đưa đò cắm sào / cầm nghiêng cái bầu rượu / lắc mong nghe  tiếng nói / của ai đã sang sông...của ai đã theo chồng / năm nàng mười bảy tuổi...

Cầm bầu rượu lên thổi cho mùi rượu gió bay...
"Đêm nay lửa tắt bầu khô rượu
Đời vắng em rồi say với ai?"
Thơ Vũ Hoàng Chương kéo dài / cái dấu than thậm thượt!  Người lái đò vuốt vuốt mài đầu điểm tóc sương.  Người lái đò dễ thương / có bằng anh không nhỉ?

Cầm dao chém nỗi buồn, nỗi buồn không là sợi chỉ!
Chém đứt dòng lưu thủy...mà sao nước cứ trôi?

Em ơi, anh nói rồi:  "Hôm nay anh...thanh thản!".  Bài thơ không lãng mạn...nhưng mà nhìn cũng xinh?

Nắng Sớm Mưa Chiều  

Nắng sớm mưa chiều cũng có mong!
Còn chi mơ nữa để cho lòng
đầy, vơi, những chuyện gì...không nói?
dẫu nói bao nhiêu chẳng tận cùng!

Nắng sớm, còn chim, nghe líu lo
Còn hoa nở để giấu-vào-thơ...
Không làm ai khổ tâm là được
dẫu biết là ai đó rất chờ...

Không có thơ thì em bí xị
mặt tròn rồi khuyết giống trăng non
hiên lầu phong nguyệt thành hoang vắng
tiếng dế buồn thôi hết véo von...

Tiếng lá rừng khuya thôi đổ xuống
em, ngọn đèn xanh, lúc tỏ, mờ
em, úp đầu nghiêng, nằm ứa lệ
áo dài treo kệ gió đong đưa...

May lúc chiều mưa như bữa trước
không nhiều nhưng đẹp lắm em ơi!
Cảm ơn ngày bớt màu hiu quạnh
Cảm tạ còn duyên ở cuối trời...

Mình sẽ về hay không trở về?
Tàn đời mưa nắng tạm thời chia
Không cần di chúc, em phần lớn
Anh nhỏ nhoi còn những ngón tay...

Nhớ thuở bên em ngồi chải tóc
chải chiều chải sáng chải thời gian
lén hôn cái cổ cao ba ngấn
em, chút mơ màng có xốn xang...

Thương lắm em à mưa nắng cũ!
Lòng anh, em mãi mãi Tân Nhân...
Nhà em hai dọc tầng tam cấp
mỗi bước chân ngà một mến thương...

Nhà em hai dọc tầng tam cấp
chưa chín tầng mây, mưa, nắng bay!


Chút Nắng Mơn Man Mà Lòng Tê Dại  

Mặt trời chưa lên, một ngày không nắng?
Được thế mừng lắm...bởi đang giữa Hè
Chim đang rủ rê ra công viên hót
Người đang từng bước ra công viên chơi...

Chuyện chim và người...bắt đầu có ý
Chung, chia từng tí niềm vui sẽ vui?
Tôi thấy nụ cười trên môi người nở
Tôi thấy hoa nở trên từng luống hoa...

Tôi nghe chim ca những lời không ảnh
mà sao lóng lánh, chắc vì trong veo?
Có người đăm chiêu dừng nghe chim hót
Có người rất ngọt mở lời chào nhau...

Buổi sáng đẹp sao!  Buổi sáng mùa Hạ
Buổi sáng của lá khoe khoang màu xanh
Có chàng thư sinh cứ nhìn hoa đỏ
Có thể chàng nhớ áo đỏ người yêu?
*
Buổi sáng hay chiều, một ngày không nắng?
Hỡi sông không sóng, hỡi trời không mây?
Có cái gì đây mình chưa thỏa dạ?
Một ý nghĩ lạ hình như xa vời?

Tóc ai buông lơi trên bờ vai lụa
Dáng ai làm nhớ một thời Blao
Hỡi mây trên cao hỡi sương dưới lũng
Còn không hy vọng người về Cố Hương?

Chút nắng mơn mơn
mà lòng tê dại
mà ai con gái
chắc chi hồn nhiên...


Chiếc Nón Lá Em Cầm Tay  

Em bước lên cầu thang
tay em cầm nón lá
tay kia, em sợ ngả,
em vin cái lan can...

Không gió trong hành lang
tóc em mềm như suối
anh nhìn xa...thấy tội
tóc đó mà gió bay...

Liệu chiếc nón trên tay
em che đầu không nhỉ?
Thương, nói sao cho phỉ?
Nhớ. nói sao cho vừa!

Anh mới đọc bài thơ
nói về chiếc-nón-lá
anh chép em xem nhá
Chiếc Nón Lá Bài Thơ!

'Từ một điểm trung tâm
tỏa ra những vòng tròn
Tưởng cứ mở ra như thế mãi
quả đất chúng ta cũng sẽ đội vừa!" (*)

Bài thơ không phải xưa
anh đọc em nghe đó...
tại anh rất sợ gió
bay tóc em...của anh!


(*) Thơ Dũng Hiệp, bài Nón Lá Việt Nam.