Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      




 
TỰ KHÚC BAN MAI

Không phải nỗi buồn nào
cũng giấu được vào giấc đêm
Từng sợi tóc em buồn lặng lẽ
đi xa không lời trăn trối
Trăng ngày ấy lõa thể mọc mời
cơn mê tình lệch xô chăn gối
Anh ngọn gió vỗ về làm thao thức
nỗi khát khao căng đầy bờ ngực em.

*

Đâu phải tình yêu nào cũng ướp
đầy hương cỏ mật dịu êm
Khi những mất mát đắng cay
đong đầy vành môi khóe mắt
Bao đắm đuối dại khờ không thể
kết tinh thành giọt pha lê trong vắt
Em chỉ còn biết lẻ loi
nép mình khuất vào ánh sao hôm.

*

Chuổi hồi quang đâu hóa thành vườn địa đàng
giúp em giữ được tim anh nồng ấm
Thấp thoáng nụ sao mai
ngàn năm sau em chẳng thể nào với tới được
Anh ơi.

Khi con thiên nga cuối cùng vỗ cánh
cái chấm đen nhỏ nhoi kia
sẽ về đâu cuối bầu trời sương giá
em biết anh không còn bên cạnh
những ngày mùa đông đi qua
nhưng cơn mưa xuân vẫn chưa bật mầm nõn lá
em đi tìm sợi tầm gai
mọc hoang giữa hàng hàng bia mộ
dù bàn chân bao lần tứa máu
nhìn vầng trăng treo lạnh lẽo bên hồ
em cặm cụi kết thành tấm áo
đợi anh về.

*

Em đợi mùa tầm gai hoa nở
bao lần cố giấu nỗi đau thầm kín
con bướm vàng đậu bờ ao thuở ấy
chưa bay về đã hết giêng hai
sợi tầm gai và bước chân tứa máu
tấm áo cũ ngày xưa dệt vẫn còn dang dở
cánh chim thiên di ngày ấy
dù là trong giấc mơ màu xanh lam
cũng không tìm đâu được mùa tầm gai
nở những đóa hoa vô thường
làm sao cất giữ cho nhau
chiếc hôn từ mảnh gương rạn vỡ
để giải thiêng một lời hẹn ước.

MẬT NGÔN XANH

Tôi đợi tiếng đàn xanh từ mùa đông năm trước
Khi mấy sợi bấc non sẽ sàng luồn qua ngõ
Cái âm thanh trong trẻo
Chiếc chuông gió ngoài kia có làm anh nhớ
Buổi sáng ngồi trước ban-con
Tôi thèm một ly cà phê nóng
Thèm một bờ môi ấm
Cùng lời hẹn hò từ lâu xa vắng
Chỉ thấy chiếc kén nâu nép mình sau mép lá
Con nhộng ngủ đông một ngày nào đó sẽ bừng tỉnh dậy
Hóa thân
Bỏ tôi một mình ở lại.
Những chiếc lá ve vuốt gọi nhau bằng ẩn ngữ
Lòng bàn tay xôn xao từng đốm nắng
Giọt nắng nhấp nhô như sóng cuộn
Con chữ tung tăng nhảy múa không ngừng
Mật ngôn ẩn giấu hoài nghi trong mắt lá
Loanh quanh mê cung mình không thể tìm được nhau
Khi buổi chiều vừa rụng
Bóng tôi sẽ chìm vào tối
Và ngoài trời kia
Hình như lãng đãng điểm chút mưa xuân dịu dàng.



VVM.28.3.2024.

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .