Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
             







XUÂN

Ta đã đón những mùa xuân rực rỡ
Dệt mộng đời tình đẹp ngỡ như mơ
Đêm trăng vàng viết lấy những trang thơ
Từng tha thiết đợi chờ trong tâm tưởng
Ta đang hưởng cả mùa xuân hương sắc
Em thướt tha đôi mắt biếc xuân thì
Ngập trong hồn gã du sĩ ra đi
xa muôn dặm vẫn khắc ghi tâm cốt
Ta sẽ đón một mùa xuân kết cuộc
xác thân tàn hồn vẫn thuộc về nhau
Thôi hết rồi, đời vất vả thương đau
Mình về lại thuở ban đầu lưu luyến

Những mùa xuân trong đất trời luân chuyển
Dòng tử sanh vốn miên viễn muôn đời
Hợp rồi tan như sóng nước trùng khơi
Em hãy nhớ trong cuộc chơi bất tận
Đẹp biết mấy những mùa xuân cố quận
Pháo rộn ràng mang âm hưởng ngày xưa
Xem hội hoa mình hò hẹn đón đưa
Bướm vàng bay rập rờn trưa hoa nắng
Hội Đống Đa mùng mùa xuân chiến thắng
Đào Thăng Long về với xứ mai vàng
Chuyện tình sử, sử dân tộc sang trang
Mình trẩy hội lòng mang mang thương nhớ
Đời đâu thiếu những mùa xuân dang dở
Nhọc nhằn thay cả kẻ ở người đi
Đời đoạn trường lắm tử biệt sinh ly
Mùa xuân vắng bởi sầu bi nhân thế
Xuân có nghĩa là cội nguồn tươi trẻ
Lòng bao dung chan chứa lắm đam mê
Dù thị thành hay cùng cốc sơn khê
Xuân vĩnh viễn xuân chưa hề phai nhạt
Ta đã nghe mùa xuân cao khúc hát
Muôn lá hoa bát ngát hỷ hoan ca
Tình tương tư trong trời đất bao la
Thấy bóng em trong nụ hoa hàm tiếu

Ất Lăng thành, 09/22

THÁNG HAI HỘI GIỮA MÙA XUÂN

Hoa trắng điểm xuyết ngoài đồng
Giữa mùa xuân
Em tung tăng má đỏ môi hồng
Rộn ràng bướm ong
Người say trong cuộc lữ
Gõ bồn ca Trang Tử
Thế thái nhân tình một cuộc tử sinh
Mộng hồ điệp hoá hiện vẫn đinh ninh
Ừ, thì mình mê mải
Lần theo vết hài
Bất tận mùa xuân ơi!
Trời tháng hai hoa lá xanh tươi
Lòng thiết tha hoan hỷ tạ ơn đời
Mình đến nơi này rồi mình sẽ sớm đi thôi
Và mùa xuân thì mãi mãi
Tháng hai về khai hội
Tiếng hò reo trong cuộc cờ người
Em vẫn là em tâm thanh tịnh tuyệt vời
Dù thắng thua giữa cuộc chơi năm tháng
Em nghe chăng lời thì thầm đồng vọng
Một mùa xuân cố quận tự phương đông
Và sáng hôm nay mặc chiếc áo dài hồng
Tha thướt cùng ai trẩy hội
Hồn dân tộc bừng lên trong mùa xuân nắng ấm
Miếu đền thiêng âm hưởng tổ tiên
Mình hôm nay vẫn giữ mối giềng
Mạch huyết thống lưu truyền hậu thế
Hội giữa mùa xuân
Mình bâng khuâng
Thương nhớ nước non mình.

TẾT MIỀN PHƯƠNG NGOẠI

Phất phơ tuyết trắng ngoài đồng
Bập bùng bếp sưởi lửa hồng lung linh
Mình ngơ ngẩn chuyện diễm tình
Nghìn năm cổ tích nguyên hình em ơi
Mùa đông hải ngoại bời bời
Hương quê hải quận ngời ngời sắc xuân
Lòng mình luống những bâng khuâng
Lên chùa lễ Phật dở gần dở xa
Cúc vàng với thắm đào hoa
Rập rền lân múa ngã nhào địa say
Nồng nàn thuốc pháo tỏa bay
Đì đùng âm hưởng những ngày xa xưa
Ngoại phương vật chất có thừa
Mà sao thấy thiếu chẳng vừa tâm tư
Phải chăng là lúc tạ từ
Mang theo tâm tưởng bấy chừ chưa tan
“Con không về…” khúc nhạc vàng
Đất trời phương ngoại laị càng thiết tha
Ở đây đẹp lắm sơn hà
Mà lòng tha thiết quê nhà đơn sơ
Tết miền phương ngoại phất phơ.

MẸ ƠI THÁNG CHẠP ĐÃ VÀO XUÂN

Mai lặt lá xong nụ đã đơm
Các lò kẹo mứt nức mùi thơm
Vườn sau rau quả xanh tươi quá
Muà gặt qua rồi rạ với rơm

Củ kiệu, hành hương đem muối dưa
Rộn ràng gà gáy giữa ban trưa
Bao cô gái tắm bên sông vắng
Té nước cười vang nắng lá thưa

Tháng chạp chợ quê náo nhiệt sao
Gánh xiếc về đây rộn tiếng rao
Một đàn em nhỏ reo hò giỡn
Cô gái xuân xanh gợn má đào

Tháng chạp gần xa đến mọi nhà
Đô thành mở hội chợ phù hoa
Trai thanh gái lịch muôn màu áo
Đây đó đì đùng pháo nổ to

Tháng chạp mẹ ơi đã thật gần
Nhớ người nên dạ những bâng khuâng
Xuân đến laị thêm cao tuổi hạc
Mái tóc giờ đây bạc mấy phần

Hải ngoại em ơi tuyết vẫn đầy
Nhớ về cố quận có ai hay
Bể dâu xui khiến người lưu lạc
Những ngày tháng chạp mắt cay cay

Tháng chạp mùa xuân ở xứ này
Hội xuân lắm thứ để chưng bày
Lòng sao trống trải nhiều khi tủi
Hồn quê cố quận cuối chân mây

Tháng chạp ngàn hoa đẹp lắm thay
Chút tình mình gởi gió hương bay
Nhớ nhau câu hát lời xa cách
Thương vóc em gầy xuân đắm say
Tháng chạp muôn người dạ phỉ phong
Thì thùng lân muá trẻ trông mong
Em ơi tình vẫn chưa hề tận
Mắt biếc mùa xuân thắm má hồng



VVM.07.02.2024.