Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      


(1856-1933)

APOLLINARI MICHAILOWITSCH WASNEZOW


A pollinari Michailowitsch Wasnezow sinh năm 1856 ở Rjabowo thuộc Wjatka, là họa sĩ tranh những kiến trúc lịch sử. Anh ruột ông là họa sĩ Wiktor Michailowitsch Wasnezow. Cha ông là linh mục. Ông mồ côi cà cha lẫn mẹ năm 13 tuổi , Năm 1872, ông học xong trường dòng. Theo lời khuyên của anh- họa sĩ Wiktor Wasnezow , ông tới thành phố Sankt Petersburg. Trong thời gian từ 1872 tới 1875 ông học vẽ dưới sự hướng dẫn của anh trai và các họa sĩ Wassili Dmitrijewitsch Polenow, Ilja Jefimowitsch Repin, Mark Matwejewitsch Antokolski sowie Wassili Maximowitsch Maximow. 1875, ông từ bỏ ý định vào học ở Học viện hàn lâm nghệ thuật Petersburg thi lấy bằng ở Trường sư phạm và đi dạy học ở Bystriza vùng Orlowski . Thất vọng với việc dạy học ở Bystriza. Năm 1878, ông trở lại Moskau với anh trai, để toàn tâm toàn ý theo nghệ thuật. Ở đây ông quen mạnh thường quân Sawwa Iwanowitsch Mamontow.

Năm 1883 Apollinari Wasnezow giới thiệu tranh của mình trong các cuộc triển lã lưu động của Peredwischniki . Giữa những năm 1880 ông đi du lịch khắp đế chế Nga , tới Ukraine và Krim. 1898 ông đi du lịch Đức, Pháp Italien.

Năm 1900, Wasnezow trở thành Viện sĩ Viện hàn lâm nghệ thuật Petersburg. Năm 1903 ông trở thành thành viên tổ chức Hiệp hội các nghệ sĩ Nga. Từ 1901 tới 1918, Wasnezow phụ trách lớp vẽ của Đại học Hội họa, điêu khắc và kiến trúc Moskau. Những năm cuối đời ông chú tâm tới khảo cổ học. Apollinari Wasnezow mất năm 1933 ở Moskau.

Phần lớn tranh của Wasnezow được trưng bày ở Tretjakow-Galerie và Viện bảo tàng Nga. Những tác phẩm tiêu biểu của ông là :

Điện Kremlin

Đường phố ở Kitai-Gorod, đầu thế kỷ 17

Cảnh Chợ ở Novgorod

Quảng trường Đỏ vào nửa cuối thế kỷ 17

Kitai-Gorod

Kitai-Gorod là một khu dân cư ở trung tâm thủ đô Moskau nước Nga. Đây là một trong những vùng cổ xưa nhất của thành phố và cũng là nơi có nhiều di tích lịch sử. Trong số đó có những di tích lịch sử được xây dựng từ thế kỷ 16, và 17. Kitai-Gorod thuộc quận Twerskoi ở trung tâm thành phố. Khu Katai-Gorod trải dài từ phía đông Quảng trường đỏ tới Lubjanka tới khu vực phía nam sát bờ sông Moskau. Kitai-Gorod cũng là tên ga tầu điện phía đông khu dân cư, được xây dựng năm 1971. Về mặt từ nguyên, chữ Kitai bắt nguồn từ chữ Katay (có nghĩa là pháo đài). Những khu dân cư đầu tiên nơi đây hình thành từ lâu, có trước khi Moskau được thành lập năm 1147. Kitai-Gorod phát triển nhanh chóng thành nơi đông dân cư. Đến thế kỷ 14, Kitai-Gorod là khu vực của thợ thủ công và thương gia với những căn nhà bằng gỗ. Khi đó đã có một số nhà thờ đã được xây dựng và Quảng trường đỏ ngày nay được xử dụng làm bãi họp chợ. Cũng trong thế kỷ 14, khu vực này nhiều lần bị quân Lít-va (Litauen) và quân Tác-ta (Tatar) phóng lửa đốt. Để bảo vệ khu vực này trước giặc ngoại xâm, một bức tường thành bao quanh được xây dựng vào thế kỷ 16. Thời gian sau đó tường thành được củng cố bằng đá hộc cao tới chin mét. Nhờ có tường thành bao bọc, Kitai-Gorod phát triển thành khu buôn bán. Vào thế kỷ 19, khu này phát triển trở thành nơi tụ hội trụ sở của các sứ quán nước ngoài, của các ngân hàng, các hãng buôn. Những năm sau Cách mạng tháng Mười khu này im ắng. Vào những năm 30 của thế kỷ 20, thành phố Moskau xây dựng lại, nhiều khu phố ở đây bị xóa sổ, nhường cho những dãy nhà mới. Khu dân cư Sarjadje còn lại cũng bị xóa sổ để nhưởng chỗ cho xây khách sạn Hotel Rossija vào những năm sáu mươi của thế kỷ 20. Vào những năm chín mươi của thế kỷ 20, Kitai-Gorod lại trở thành khu buôn bán tấp nập. Người ta chỉ để lại một đoạn tường thành của thế kỷ 16 làm chứng tích lịch sử khu Kitai-Gorod.

Lịch sử Quảng trường Đỏ

Quảng trường Đỏ hay Hồng trường là quảng trường nối tiếng nhất tại Moskva. là quảng trường trung tâm thủ đô Moskva Năm 1991, quảng trường Đỏ nằm ở tọa độ: 55°45′14,5″Bắc và 37°37′13″Đông, tại trung tâm thủ đô Moskva, liên bang Nga.

Quảng trường này có chiều dài khoảng 695 m và rộng khoảng 130 m, đã được UNESCO đưa vào danh sách Di sản thế giới.

Theo sắc lệnh của Đại công tước Ivan III năm 1493, do các công trình khu gọi là Pozhar, tức "khu vực cháy” bị phá bỏ, vì nó được xây dựng bằng gỗ nên rất dễ bị cháy. Khu vực này dần chuyển thành nơi diễn ra các hoạt động thương mại chủ yếu của Moskva. Tên gọi khi đó là Torgovaya nghĩa là quảng trường thương mại (Handelplatz). Sau đó, nó được sử dụng cho nhiều lễ nghi công cộng khác nhau, là nơi diễn ra lễ đăng quang của các Sa hoàng Nga. Quảng trường được sử dụng cho các nghi lễ chính thức của tất cả các chính quyền Nga kể từ khi nó được xây dựng.

Tên gọi quảng trường Đỏ không có nguồn gốc từ màu đỏ của gạch bao quanh nó hay từ sự liên hệ giữa màu đỏ và chủ nghĩa cộng sản. Nó bắt nguồn từ tên gọi trong tiếng Nga красная (nghĩa là "đỏ" hay "đẹp" ). Nhà thờ thánh Basil, gần đó rất đẹp, nên người dân gọi quảng trường cạnh đó là Quảng trường Đẹp. Từ thế kỷ 19 thì từ này mới mang nghĩa đỏ cho đến ngày nay. Một số thành thị Nga cổ, chẳng hạn Suzdal,Yelets hay Pereslavl-Zalessky, cũng có quảng trường chính của mình mang tênKrasnaya ploshchad, trùng tên với Quảng trường Đỏ của Moskva.

Trong thời kỳ Xô viết thì quảng trường Đỏ là nơi diễn ra các lễ diễu binh trong các ngày quốc lễ .

Hai lễ diễu binh quan trọng nhất trên quảng trường Đỏ là lễ diễu binh diễn ra năm 1941, khi thành phố bị quân đội Đức bao vây và quân đội Liên Xô đã đi thẳng từ quảng trường Đỏ ra mặt trận. Lễ diễu binh thứ hai là Lễ diễu hành chiến thắng năm 1945, khi các ngọn cờ của quân đội phát xít Đức đã được ném dưới chân lăng Lenin. Quanh quảng trường Đỏ là một quần thể kiến trúc lịch sử: Lăng Lenin (Lenin-Mausolium), bên cạnh đó là công trình kiến trúc phức tạp có các vòm hình củ hành của nhà thờ thánh Basil cũng như các cung điện và nhà thờ của điện Kremli. Ở phía đông của quảng trường là GUM (Cửa hàng bách hóa tổng hợp), và bên cạnh nó là nhà thờ Kazan đã phục chế. Ở phía bắc là Viện bảo tàng lịch sử Nga,. Đài kỷ niệm điêu khắc duy nhất trên quảng trường là tượng đồng Kuzma Minin và Dmitry Pozharsky, những người đã đưa Moskva ra khỏi cuộc chiếm đóng của người Ba Lannăm 1612, trong Thời kỳ Loạn lạc. Cạnh đó là khu vực trong tiếng Nga gọi là Lobnoye mesto , một nền đá tròn 13 m, tại đây các lễ nghi công cộng được tiến hành.




VVM.14.6.2024.

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
vietvanmoinewvietart007@gmail.com