T
hời gian lặng lẽ trôi. Ngày qua, tháng lại, rồi mùa thu nữa về. Thu về với nắng hanh vàng, bầu trời trong xanh, cây trái mơn man, tình yêu như
lắng đọng. Thu về với từng cơn gió hiu hiu làm đong đưa các loài hoa giữa phố phường, tỏa hương thơm ngát. Thu về với giọt sương còn e ấp
trên cành lá, phủ mờ cả mặt hồ vào buổi sớm mai và mây trôi bàng bạc lúc hoàng hôn. Mùa thu đã lay động các văn thi sĩ để viết lên những
tác phẩm sống mãi với thời gian. Trong số ấy, tiêu biểu là cụ Nguyễn Khuyến với nhiều bài mùa thu.
Ao thu lạnh lẽo nước trong veo
Em đi lấy chồng về nơi xứ xa Lời bài hát đưa ta về vùng sông nước miền tây vào mùa thu với màu vàng say mê của bông điên điển. Đây là một đặc sản mà
thiên nhiên đã ban tặng. là loài cây mọc hoang trên đồng vắng, giữa sóng nước mênh mông cũng giống trên Tây nguyên, hoa dã quỳ mọc trên
sườn đồi hoang vu. Hai loại này cùng có màu vàng rực rực rỡ, nổi lên giữa bầu trời xanh thẳm. Bông điên điển vào mùa nước nổi là
hình ảnh đẹp, mang sắc đồng quê đầy ấn tượng, chất chứa nhiều kỷ niệm, những bóng dáng rất đỗi thân thương .
Mẹ hái mùa thu đêm bán Mùa thu về cây thay lá, chuẩn bị đâm chồi nẩy lộc, đâm bông kết trái cũng là lúc con người nồng nàn yêu thương, là mùa của cưới hỏi, lúc mẹ về với cha , là mùa tần tảo nuôi con giữa mùa nước nổi. Cuộc đời của mẹ là những năm tháng lam lũ, hy sinh thân mình để dưỡng dục đàn con. Và giờ đây, tuổi của cha mẹ cũng liêu xiêu- khi hoàng hôn buông xuống, đâu ngại vất vả, gian nan, vẫn chèo thuyền xuôi ngược hái bông điên điển đem về bán. Bỡi lẽ, bông điên diển vào thời điểm này, bông vừa hé nhụy, tươi ngon, mùi vị cũng rất riêng .
Mẹ hái mùa thu đem bán Mùa thu đi trên cánh đồng bát ngát, thẳng cánh cò bay, trải dài một vùng sông nước dạt dào cũng làm thổn thức trái tim của
những người con xa xứ hay người con gái lấy chồng xa. Chạnh lòng, cảm thấy nghẹn ngào, rưng rưng nước mắt khi nghĩ về cha mẹ đang tuổi
về chiều. Đi giữa mùa thu miền tây, miên man nỗi nhớ theo mấy con nắng cuối ngày vàng vọt. Nghe đâu đó một chút hững hờ của kẻ ra đi,
một chút vấn vương của người ở lại.
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo
Sóng nước theo làn mây gợn tí
Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo
Tầng mây lơ lững trời xanh ngắt
Ngõ trúc quanh co khách vắng teo
Tự gối ôm cần câu chẳng đặng
Cá đâu đớp động dưới chân bèo
(Thu điếu - Nguyễn Khuyến )
Mùa thu ở đâu cũng đẹp, sắc trời dịu mát, se se lạnh. Những chiếc lá vàng theo từng cơn gió rơi xào xạc khắp cả lối đi. Người lữ khách miên
man về nơi chốn cũ, một thuở xa xưa, một hình ảnh chợt đến, chợt đi. Có lẽ còn vang vọng trong tâm tưởng.
Đêm ru điệu hát câu hò trên môi
Miền tây xanh ngắt mây trời
Phù sa nước nổi người ơi đừng về
( Bông Điên điển - Hà Phương)
Rưng rưng kỷ niệm một thời
Ba cài hoa trên tóc mẹ
Mùa thu hiền hòa buông lơi
(Thơm hương điên điển bông vàng -Tấn Bảo Huỳnh)
Lấy tiền mua gạo nuôi con
Mẹ bán tuổi đời lãng mạn
Đổi về đầm ấm, sắc son
Mẹ hái mùa thu đem bán
Câu hò dìu dặt sông quê
Đôi bờ rực vàng điên điển
Ngày xưa cha đón mẹ về
(Thơm hương điên điển bông vàng -Tấn Bảo Huỳnh )