Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      


HOA ... VÌ TA NỞ





"...T ừ lâu …tôi không còn thấy vẻ đẹp của hoa được trưng bày trong phòng nữa. Theo tôi, vẻ đẹp của hoa chỉ tồn tại khi nó hòa điệu với lá cành và khung cảnh xung quanh….Ngay cả khi hoa rũ cành tàn úa …nó vẫn lưu lại trong lòng tôi một nỗi cảm phục vì nó đã sống trọn vẹn hành trình của mình.

Tôi không còn thích chưng hoa, thích thứ ngẫu hứng tạm thời của riêng mình …vì thế mà hủy diệt đi sự sống, ngăn trở sự thành tựu của một sinh vật : lấy cái đẹp của người làm niềm vui cái đẹp của mình… theo tôi đó là một việc không hay.
Vì thế mà sau vườn nhà tôi càng ngày càng hoang dại. Bạn có thấy không …con người càng ngày càng tàn phá đời sống xung quanh để che lấp sự tàn hủy xảy ra từng giờ trong chính họ ...

Nhà tôi tha về thật nhiều lá vàng và dán đầy tường. Mùa thu nơi đây cũng có nghĩa là mùa …thu lượm (!)

Tôi …mỗi ngày quét lá,

… mỗi ngày thấy trên cành thông có những mầm xanh như nhắc mình thu vén lòng mình …bớt dần ngăn ngại …để có thể lắng nghe từ trong thinh lặng …những trở trăn xao xuyến của cuộc sống muôn loài .

Ôi, thương quý biết bao cuộc đời.!”
( pnt)


Tự ngàn năm…hoa vẫn nở vì lòng đất luôn bao dung và kham nhẫn. Nơi nào có đất nơi đó có cỏ hoa và sự sống. Từ đó ý nghĩa được nẩy sinh ra cho con người vốn luôn khát khao đi tìm chân lý như một hành trình để hoàn thiện chính mình.

“Ý nghĩa” cũng được nhìn như sự “giả danh “ của tầng tâm thức trong tiến trình khai mở tâm linh khi sự chuyển đổi đang ở những bước đầu…Mượn “giả tướng” để hiển bày “chân tướng”. Nương ” tướng” mà thấy “tánh” vậy.


*Tác phẩm búp bê này được nghệ sĩ Elssa Mora, người Cuba thực hiện. Elsa đã ghép những cánh hoa, cành hoa lại với nhau, và qua bàn tay khéo léo của người nghệ sĩ, chúng biến thành búp bê đẹp tuyệt vời. Chúng ta có thể nhận thấy những cánh hoa nhỏ bé, những chiếc lá... đều trở nên đẹp hơn rất nhiều. Ðể thực hiện tác phẩm này nghệ sĩ Elsa đã sử dụng rất nhiều loại hoa khác nhau, ngoài để làm 1 tác phẩm cô phải rất tỉ mỉ và cẩn thận.

Hoa, vẻ đẹp làm tươi mát cuộc đời. Mà cuộc đời thì vốn không tĩnh lặng, biến chuyển như dòng sông… mang chở những rác rưởi tanh hôi chuyển hoá thành phù sa mầu mỡ.

Hoa cũng như mặt đất,.. thương cuộc đời nên hoa vẫn nở. Từ chốn tanh nhơ đen đủi ….hoa sen đã thanh thản nở trong lòng bùn nhưng không vì thế mà vương vấn mùi bùn. Hoa sen như sự bừng sáng khai mở các tầng tâm thức để đón nhận ánh sáng trí tuệ tràn lấp cõi lòng mà nghiễm nhiên đi giữa dòng đời ô trược

Hoa chỉ là hoa bên cuộc đời trôi giạt nếu buổi sớm mai nào đó …giọt sương không đậu lại trên cành… để con người cảm thấu được dòng sinh tử trong từng sát na đang luân chuyển. Giọt suơng đầu cành hay cánh hoa vụng dại …phút giây nào đó sẽ trở thành sức mạnh ngàn cân khai ngộ bước chân người hành giả. Giọt sương mong manh trên cánh hoa nhỏ ven đường …ngẩn ngơ mong chờ ánh nắng để hóa thân làm mây trắng tựu thành sóng nước giữa đại dương. Gió tương sinh tạo sóng là nhân duyên sinh khởi của dòng đời trong nghiệp thức luân lưu. Gió “sinh” nhưng tâm không “khởi” thì nước muôn đời vẫn tĩnh lặng an nhiên.

Ôi! Cám ơn em, cánh hoa nhỏ nhoi bên đời… đã tượng hình cho dòng sinh tử của kiếp nhân sinh. Và cánh hoa mai nào đã bừng nở ngát hương trong thức tâm của thiền sư Mãn Giác:

Xuân khứ bách hoa lạc
Xuân đáo bách hoa khai
Sự trục nhãn tiền quá
Lão tùng đầu thiện lai
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai

Xuân đi trăm hoa rụng
Xuân đến trăm hoa cười
Trước mắt việc đi mãi
Trên đầu, già đến rồi
Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua– sân trước– một cành mai.

Cánh hoa của ngàn năm trước vẫn nở đẹp như ngàn năm sau . Ôi, tâm Phật và tâm chúng sinh không khác, hốt nhiên trực nhận thì như ánh mặt trời bừng sáng làm rạn vỡ đêm đen.

Cánh hoa nào hơn 2500 năm trước, nơi Linh Thứu Sơn đức Thế Tôn Thích Ca đã tĩnh tạc cầm cành sen đưa lên trong pháp hội vân tập hơn một ngàn người? Khi tăng chúng còn ngẩn ngơ chưa hiểu thì tôn giả Ma Ha Ca Diếp đã nhìn cành hoa mà mĩm cười. Câu chuyện “Niêm hoa vi tiếu” với ấn chỉ “dĩ tâm truyền tâm” khi nhìn cánh hoa đã đắc pháp “chứng tâm” và Đức Phật đã trao hoa cho ngài Ca Diếp để thọ ký cho ngài đạt tới diệu tâm của vô tướng với bài kệ:

Ngô hữu chánh pháp nhãn tàng
Niết Bàn Diệu Tâm Thực tướng Vô tướng
Vi diệu pháp môn, kim phú MaHaCaDiep

Ta có chánh pháp nhãn tàng
Cũng gọi là niết bàn diệu tâm
Cũng tên là Thật tướng-Vô tướng
Cũng gọi lả vi diệu pháp môn
Nay truyền cho MaHaCaDiep”

Hoa. Trong kiếp phù du, xin cám ơn em cũng một lần vì thế nhân đã chuyển tải tâm tư vào cuộc đời phiền trưọc. Hoa đã thay ta nói những điều không cần nói. Hoa, hãy cứ vì ta mà nở. Hãy cứ vì cuộc đời mà hóa thân nhiệm mầu hành “hạnh hiến dâng”.

Nhưng cũng xin vì hoa mà không “cắt xén ra trăm muôn ngàn mảnh “ để tiêu khiển cho thú vui của riêng mình.
Hoa trên bệ thờ để tỏ lòng tôn kính với Đức Từ Phụ.
Hoa trong bình đã kết nối được sự giao thoa giữa con người - trời và đất. Tâm thức đã trải dài trong sinh mệnh của cuộc lưu sinh nhân thế.
Ngàn năm trăng vẫn chưa già. Trăm năm sông còn chưa cạn và mãi mãi nắng vẫn chưa phai.. Thì hoa ơi.

Hãy vì TA nở!

( Xuân Tân Mão 2011)



VVM.29.02.2024.

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .