Whose woods these are I think I know.
His house is in the village though;
He will not see me stopping here
To watch his woods fill up with snow.
My little horse must think it queer
To stop without a farmhouse near
Between the woods and frozen lake
The darkest evening of the year.
He gives his harness bells a shake
To ask if there is some mistake.
The only other sound’s the sweep
Of easy wind and downy flake.
The woods are lovely, dark and deep,
But I have promises to keep,
And miles to go before I sleep,
And miles to go before I sleep.
ROBERT LEE FROST
DỪNG CHÂN VEN RỪNG MỘT CHIỀU ĐẦY TUYẾT
Tôi thiết nghĩ tôi biết người chủ rừng nầy.
Dẫu nhà ông ta ở trong làng gần đây;
Ông không thấy tôi dừng chân từ xa
Để ngắm cánh rừng ngập trong tuyết dày.
.
Con ngựa nhỏ lấy làm lạ tại sao
Phải đứng lại nơi không trang trại nào
Giữa cánh rừng và hồ nước băng tuyết
Một chiều ảm đạm cuối năm không ngờ.
.
Nó lắc nhẹ cổ mang cái vòng chuông
Như tự hỏi có gì lầm lẫn không.
Chỉ nghe âm thanh khác của tiếng lướt,
Của gió nhẹ và bông tuyết trắng ngần.
.
Rừng đáng yêu, tối tăm và yên ngủ,
Nhưng tôi còn những lời hứa phải giữ,
Và bao dặm đường trước một giấc ngủ,
Và bao dặm đường... trước một giấc ngủ... (10:25 khuya)
Stanton Nov. 17th, 2024
Robert Lee Frost (American poet, March 26, 1874 – January 29, 1963)