Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
             




BÀI NGỦ LỤC TRÊN NON

     tặng Đỗ Hồng Ngọc


nhìn suối sông ra biển
ta đang đứng lưng chừng non
thấy dưới xa phố chợ
thiên hạ tranh nhau mất còn

từ ngộ đời hư ảo
cây rừng dựng túp thảo lư
sáng sớm mờ sương bạc 
hoàng hôn nhuộm ánh ráng hồng 

gió ngàn từ tám hướng 
tọa thiền tâm kinh vô ngôn
mở lòng như trang giấy
soi tìm cốt lõi sinh tồn:  

huyễn hoặc một kiếp người  
như mây tan trên trời rộng  
như lá rụng mùa thu  
thật âm thầm không tiếng động 

cuối cùng còn được gì !
lợi danh toàn là phù phiếm 
nhắm mắt đành trắng tay
xác thân tan thành cát bụi 

trải rộng lòng nhân ái
tâm niệm giúp kẻ đói nghèo
áo lam tay gậy trúc
từng bước khắp nẽo suối đèo

nhật nguyệt theo mây trôi
làm thơ vu vơ ngày tháng
rượu bầu ta tỉnh, say
đẹp vô cùng trần thế này.

BÀI LỤC BÁT RỜI

1.

Ta đi thiên địa mù không
Ta về nối lại những vòng khói tan.

2.

Ta đi mòn bước quan san
Ta về nghe lửa bếp tàn đông reo

3.

Ta đi trăm lũng nghìn đèo
Ta về hiên vắng cành treo trái sầu

4.

Ta đi rừng biển say nhầu
Ta về nhật nguyệt trên đầu ngón tay.

BÀI THƠ CON NGỰA GIÀ*

Con ngựa già
Trên đồi cỏ
                                Cơn mưa nhỏ
                                Hạt nước bay
Lạnh cuối ngày
Buồn cuộc lữ
                                Rừng ngôn ngữ
                                Triết Đông Phương
Ta lạc đường
Trong hư thực
                                Lòng ngờ vực
                                Cả kệ kinh
Nghe cõi mình
Cây lá gọi          
                                Ngựa chân mõi
                                Nhớ đường mây
Ta còn đây
Chiều viễn xứ.                  

 (*Trích thi tập"Tiếng Đất Gọi Người"nxb Thanh Niên, Saigon 2005)



VVM.08.11.2024-NVA