Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      




TUỔI KHÓ    

Tôi đi tuổi khó một thời
Áo manh chiếu mỏng cơm vơi từng ngày
Trời cho rồi cũng qua tay
Nên còn thi phú nồng cay ngọt mềm

  Bạn bè giờ cũng khó tìm
Người đi kẻ ở người quên đã từng
Thương nhau lòng dạ rưng rưng
Sẻ chia đôi chút hương nồng bay đi

  Tránh sao khỏi bấc khỏi chì
Cuộc đời cát bụi mai kia qua cầu
Tuổi vàng còn mấy ngày đâu
Bước chân hạnh phúc bền lâu mấy mùa

  Bận gì đến chuyện hơn thua
Còn chăng cõi nhớ áo thơ áo đời
Chữ ơn Đất chữ tạ Trời
Chữ chiêm bao cũng qua thôi giấc tàn

  Tôi đi từ cõi gian nan
Bước chân chung bước cung đàn chung đôi
Tìm trong những cái tuyệt vời
Câu thơ nhân nghĩa cuộc đời thênh thang.

09/22/2024

NHỚ VỀ PLEIKU-KONTUM 

Nhớ, tôi một thuở yêu rừng
Pleiku gió núi bụi từng đỏ khe
Kontum áo vạt thơ đề
Một thời áo lính bộn bề cưu mang

  Thành Pleime núi Phượng Hoàng
Nhớ đồi Đức Mẹ lòng càng nhớ thêm
Biển Hồ chân bước dấu in
Sương chiều ngang bóng gió êm đầu ngàn

  Pleiku yêu mến vô vàn
Nơi tôi để lại bước tang bồng đời
Sông Dakbla lúc đầy vơi
Mang mang tâm sự buồn vui theo cùng

  Qua thôi nay núi mai rừng
Nhớ em xứ Thượng vô cùng bao la
Giờ tôi tình lính muôn xa
Thương Pleiku nhớ áo hoa chiều chiều

  Quê hương tôi thật đáng yêu
Lòng còn mang nặng bao điều nhớ thương
Ở nơi nào cũng vấn vương
Pleiku ơi nhớ ngày nương áo tình.

09/25/2024

THƠ THÁNG MƯỜI

  Tháng Chín tháng Mười như một thôi
Sương chiều sương sớm bước chân vui
Mái đầu bạc nhắc thời gian cuối
Tôi đón mùa sang cũng tuyệt vời

  Tháng Mười tháng Chín không còn hoa
Tình nghĩa trăm năm vẫn lụa là
Thơ vẫn thơ trong lòng thiếu nắng
Mùa Thu trời đất đẹp bao la

  Thu đã về trên lá tuổi vàng
Nhưng lòng còn thiếu chữ chưa sang
Dòng đời vẫn chảy như dòng nước
Còn với thơ đời bước vẻ vang

  Tháng Mười tôi đợi lá vàng rơi
Để bước theo chân gió cửa đời
Nhặt chút nắng chiều thêm ấm dạ
Cho tình thơ mãi đẹp nguồn vui

  Tháng Chín sắp qua đón tháng Mười
Thơ còn tiếp nối vạn vần vui
Câu mong câu đợi mừng mùa mới
Trăng sáng đường về thơ cõi đôi.

09/26/2024

BÀI THƠ CHUNG LỐI 

Tôi yêu thơ thích điệu vần
Khơi trong tâm thức đôi phần cỏ hoa
Vàng xanh đỏ cũng chỉ là
Trăm năm thân thế vẽ qua một thời

  Tôi mơ đẹp chút tình người
Cho tâm trong sáng bước đời vô vi
Và từ nguyên thủy dấu ghi
Ngỡ ngàng cuộc hội người đi người về

  Tôi từ đồng ruộng mùa quê
Vai đôi gánh nặng bộn bề nước non
Trọn đời thơ cũng chưa tròn
Những đêm thao thức lòng son vẫn đầy

  Mai rồi đời cũng non Tây
Tôi đi cho dịu hiền ngày tháng rong
Thơ tôi bày tỏ tấm lòng
Cung đình, dân giả cũng chung một đường.

09/26/2024

CỘI NGUỒN 

  Tôi đi ngang dọc dấu đời
Bước chân nguyên thủy từ nơi phong trần
Mẹ Cha mấy thuở nhọc nhằn
Áo manh cơm hẩm chân trần nắng mưa

  Đắng cay Mẹ hẳn có thừa
Ngọt bùi chắc cũng ngày chưa ngọt bùi
Tôi bâng khuâng bước vào đời
Nhớ lời ru tiếng à ơi mà buồn

  Đường đi khuất cội xa nguồn
Đời đưa đẩy cũng không còn đẩy đưa
Tôi về trú nắng trú mưa
Chút tình thân thiết cũng thừa ủi an

  Vẫn tôi yêu mến non ngàn
Tình xưa tay nắm cung đàn lẻ loi
Thương về Mẹ khổ một đời
Hèn sang âu cũng mai rồi gió bay.

09/26/2024



VVM.10.10.2024.

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .