Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      



ĐỜI SÔNG NƯỚC

Đứng lẻ hàng còn chiếc ba lô
Vét bên trong vài bộ còn khô
Đời trai trẻ miệt mài rong ruổi
Có sá chi làm kiếp thương hồ.

Nửa đời người vui dòng sông nước
Ra soi bóng mình ở ven bờ
Tẩy chút bụi mặt còn lem luốc
Hát câu vọng cổ điệu xàng xê.

Ngồi mạn thuyền uống vài ly rượu
Nghe dậy men hương lúa đồng bằng
Điểm danh lại bạn quen còn thiếu 
Hay buồn đời xa lánh trần gian.

(Diên Khánh-12-9-2024)

TRẦM KHÚC NHA TRANG 

Lâu lắm chưa về lại Nha Trang
Thăm miền thùy dương bãi cát vàng
Ngõ vắng hàng cây từng góc phố
Mười năm chim nhỏ hót đau khan.

Ta nhớ người qua phố thênh thang
Tà áo bay dáng vẻ điệu đàng
Từng tiếng guốc âm khua hè phố
Như điệu tình trỗi bước chân vang.

Mắt ai cười lúng liếng thân quen
Mỗi nhịp chân qua ngỡ rộn ràng 
Từ trong đáy mắt màu độ lượng
Nắng xuân về rạng rỡ thôn trang.

Chợt nhớ thương sao con dã tràng
Một đời xe cát nắng thiêu ran
Biển vẫn ngàn năm con sóng vỗ
Bờ bãi nhấp nhô sóng giăng hàng.

(Diên Khánh-20-9-2024)

CỎ RỐI

Khi sống nào ngó ngàng tới cỏ
Ngày sau luôn quấn quýt một đời
Bên ta chở che như quán trọ
Ngàn năm cỏ vẫn mọc sinh sôi.

Đừng hỏi anh tại sao loài gió
Suốt một đời cứ mãi rong chơi
Chờ én liệng chào xuân đầu ngõ
Bên thềm hiên nắng ấm lên rồi.

Tay nâng niu những gì bé nhỏ
Chút dư hương sót lại phận người
Cứ đếm mãi trên đầu ngón trỏ
Tim lụn tàn khêu bấc đã vơi.

(Diên Khánh-19-9-2024)



VVM.20.9.2024.