Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      




THÁNG CHÍN VÀO THU   

Sáng nay đi bộ trời hơi mát
Tôi ngỡ là Thu đã bước về
Chút gió heo may chợt thổi tới
Nghe lòng tháng Chín nhớ nhung ghê

  Em bước đường hoa cứ bước thôi
Tôi mang cùng tận chữ yêu đời
Yêu thương nhân thế lòng chưa mỏi
Tôi đón Thu về năm tháng vui

  Như đã mùa Thu đến trước nhà
Cuộc tình thơ vẫn đẹp như hoa
Mùa Thu cho dẫu đầy sương khói
Vẫn tiếng thơ hồng ta với ta

  Thu chẳng già Thu cũng chẳng non
Áo thơ đủ ấm tuyệt vời luôn
Có em như lá vàng xanh lá
Thu đển tôi lòng bớt héo hon

  Chuyện đời quên để bớt đau thương
Muôn vạn kỷ qua cũng thế thường
Ngẩng mặt nhìn Trời đi với ở
Chẳng gì ta phải chịu sầu vương

  Tháng Chín mùa Thu đến rỡ ràng
Bước chân chiều muộn bước thênh thang
Tôi như Thu đã về hơi sớm
Nên đón mùa Thu cũng xốn xang

  Thu đến là Thu cứ đến thôi
Thời gian như lặng lẽ êm trôi
Ghét thương ở mãi cùng nhân thế
Tôi vẫn thơ hoa trọn một đời

  Đường em mưa nắng vẫn đầy hoa
Tuyết rụng đường tôi phủ trắng nhoà
Bởi có tình em hồng lối nhớ
Đón Thu nhớ Hạ cuộc tình xa

  Tháng Chín vào Thu xanh tiếng thơ
Chút tình thi phú đã hình như
Trăm năm trong sáng tình thân thiết
Tôi đón Thu sang thật chẳng ngờ.

09/02/2024

MÙA THU – EM VÀ TÔI     

Trời đã cho tôi hơi thở này
Làm thơ tình nghĩa mải mê say
Tôi đi theo lối đời trăng rọi
Mãi sáng hồn thơ trong gió bay

  Ngược xuôi quanh quẩn thơ và tình
Biết viết gì thêm đỏ với xanh
Chuyện thế nhân kia mờ dấu mỏi
Đời còn mấy nghĩa cuộc đua tranh

  Tôi thấy Thu về thật đã Thu
Bên đời dĩ vãng ngọt cay chua
Nhớ mùa Thu cũ đau lòng giấy
Nuối tiếc gì đâu miếu với chùa

  Mấy tháng Thu qua lại gió Đông
Nắng sau lưng bỏ bước đi chùng
Chuyện quê hương đã ngoài tay với
Vẫn giữ được lòng chút sáng trong

  Đón Thu tôi đón Thu  và Thơ
Chiếc áo gió sương bụi phủ mờ
Non nước nước non còn với mất
Tuổi đời còn chỉ chút Tình Thơ.

09/03/2024

GÁC MỘNG 

  Xa thăm thẳm bước nghìn trùng
Tôi trong sương gió đã từng cỏ hoa
Cõi thơ muôn sự chẳng nhoà
Buồn vui đi ở mùa qua mùa về

  Vào đời lắm cái nhiêu khê
Vẫn câu nhân nghĩa bộn bề sớm hôm
Bước chân trần thế chưa mòn
Trăm năm trăm tuổi vuông tròn tình nhau

  Mai đây nhiên hậu qua cầu
Tôi về với mái tóc sầu trăm năm
Nhớ thời xa xót âm thầm
Lên cao gío núi trăng ngàn nước non

  Bút thơ tay viết duyên tròn
Chút tình phường phố đã mòn chân đi
Tấm lòng bè bạn mấy khi
Còn lung linh cũng tay ghì lối riêng

  Bên đời trắng ngọn tóc duyên
Đẩy đưa lối một lụy phiền gió bay
Trăng tàn chuyển mộng vào mây
Thơ cùng một hướng mê say cũng lòng.

09/08/2024

LÁ ĐÃ VÀNG RỒI

 (Tặng các bạn tuổi Thu vàng)


Lá đã vàng rồi chờ rụng thôi
Bận chi còn mất bận chi đời
Mong manh một kiếp mong manh lắm
Sống với chân tình dẫu lẻ loi

  Tất cả chuyện đời rồi cũng qua
Tiếc chi đậm nhạt tiếc chi nhoà
Trăm năm cũng thể như nghìn một
Tình vẫn trong tình nghĩa thiết tha

  Xuôi ngược dọc ngang cũng tận cùng
Đường nào cũng dẫn đến hư không
Có chi thân thế danh cùng phận
Mong giữ trong lòng được sáng trong

  Duyên nào còn lại đôi bờ giấy
Thơ vẫn bồng bềnh buối sớm mai
Cả bốn mùa đi lòng vọng tưởng
Đời sao ngắn ngủi bước đi dài

  Lá vẫn vàng thôi lá vẫn vàng
Mưa đời còn nặng nắng vai mang
Tâm tư khép mở đôi tờ trắng
Lá có xanh mai lá cũng vàng.

08/27/2024

MỪNG TUỔI LÁ VÀNG  

  Tôi mừng tôi tuổi lá vàng
Chưa chia tay cũng muộn màng chia tay
Bạn bè khó gặp từ đây
Còn lời thăm hỏi những ngày tháng vui

  Tình nhau cũng đủ đầy rồi
Thơ còn ngào ngọt đường đời nở hoa
Vẫn còn mong ước thiết tha
Gần trăm năm được kể như trọn đời

  Hỡi bè bạn của tôi ơi
Người đi người ở ngậm ngùi mênh mang
Nhìn quanh ngó quẩn mơ màng
Chờ cơn gió cuốn bồng tang sớm chiều

  Đợi ngày sương gió đìu hiu
Ta về chốn cũ những điều gió bay
Tôi còn đi bước không đầy
Nghe vàng vọt tháng men cay nhạt nhoà

  Mong tình nghĩa chẳng phôi pha
Cho dù rượu hết đậm đà thế gian
Nhớ nhau qua tiếng thơ vàng
Mười đi chín ở tiệc tan tận cùng.

08/09/2024



VVM.14.9.2024.

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .