Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
             




MỘT GÁNH TRẦN AI

Một gánh trần ai vai kẻo kẹt
Mà qua bốn biển cũng đời vui
Dẫu đà tóc lẫn màu sương khói
Vẫn thói giang hồ bước ngược xuôi 

Một gánh trần ai hai thế kỷ
Nhìn lui thăm thẳm đoạn đường qua 
Đi mòn cuộc lữ bàn tay trắng
Còn khối tình quê sống tới ta

Hạ gánh trần ai ngồi nhẩm tính
Bạn bè bao kẻ bỏ cuộc chơi!
Trăm năm nhân thế về như ở
Thơ sẽ thay ta mãi với đời.

NẮNG HẠ

Nắng hạ đưa tôi về
Với quê hương ngàn dặm
Có bãi dâu ven đê
Có điệu hò hẹn thề

Nắng hạ đưa tôi về
Với Ngự Bình, Hương Giang
Có Tràng Tiền áo trắng
Nón bài thơ mơ màng

Nắng hạ đưa tôi về
Cao nguyên mù bụi đỏ
Có gió hú sơn khê
Có người tình phố nhỏ

Nắng hạ đưa tôi về
Trên ruộng vườn Cửu Long,
Có hàng dừa lả ngọn
Có quán ngèo ven sông

Nắng hạ đưa tôi về
Trưa tháng tư mưa bay
Trên Saigon bỏ ngỏ
Có tôi súng rời tay

Nắng hạ đưa tôi về 
Trên dòng Kinh Lòng Tảo
Có tôi lỗi lời thề
Ra đi như mộng ảo

Nắng hạ đưa tôi về
Với tiếc thương não nề
Nghe bâng khuâng muốn khóc
Nghe chuỗi sầu lê thê.

(trích thi tập "Tiếng Đất Gọi Người " nxb Thanh Niên, Saigon 2005)



VVM.09.8.2024-NVA