Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      




ĐƯỜNG TRẦN GIAN...

Những con đường mặt đất hoang vu
Tôi đến cùng hoa cỏ mộng du
Gió thổi mãi muôn triều sóng vỗ
Đường linh hồn biển động thiên thu.

Những con đường ngã bảy ngã năm
Những vòng xoay cuốn hút bụi trần
Em đến đó linh hồn mắc ngạc
Từng ngày qua chìm xuống vô tăm .

Tôi tìm em nắng quái hoàng hôn
Áo vàng hoa cỏ ngút linh hồn!
Đôi bờ sương khói mênh mông quá
Thương nhớ vơi đầy theo khói sương!

Đường chim bay cá lặn mù khơi
Châu chấu chuồn chuồn bươm bướm ơi!
Đâu là đạo thú rừng hoang dã
Mắt hồn nhiên lấp lánh sao trời?

Con đường trần cát bụi lưu li
Em nhớ cho! Hoa cỏ bay đi!
Tất cả xóa nhòa ta ngút dạng
Muôn thu còn một đóa sầu bi!

Đường trần gian em bước chân qua
Một lần thôi ! Mãi mãi chia xa!
Mùa Tình Yêu nắng mưa xanh lá
Một sớm mai nào chợt nở hoa...



VVM.20.7.2024.

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. vietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .