Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      




 
ƠN TẠ NGHĨA TÌNH 

Cuộc đời chẳng kể sang giàu
Chuyện cơm áo chuyện bể dâu đoạn trường
May còn một chút văn chương
Câu thơ con chữ phố phường ngựa xe

  Nghĩ chi thân thế bộn bề
Duyên thơ tình bút lối về bồng tang
Trời xuân mưa suối mưa ngàn
Đong đưa mấy thuở nghèo sang cũng tình

  Đường đời khúc nhục khúc vinh
Tròn câu nhân nghĩa cho tình thăng hoa
Chợt bình minh chợt chiều tà
Thời gian như gió thoảng qua hiên đời

  Tạ ơn Thượng Đế cao trời
Đã cho con một cuộc đời hôm nay
Cảm ơn bằng hữu tình đầy
Đã cho tôi những lời hay thuở nào

  Cảm ơn ân nghĩa ngọt ngào
Một đời gặp gỡ trăng sao đầy lòng
Tôi yêu thơ đến tận cùng
Khi duyên thơ bút ngập ngừng tay buông.

06/25/2024

 
DẤU TÌNH 

Thơ tình vẫn đẹp đời thêm tuổi
Ý có cạn cùng giấy vẫn thơm
Ngang dọc bốn mùa Xuân với Hạ
Tấm lòng nhân thế vẫn vui hơn

  Tôi nhẩn nha theo bước với đời
Mòn vai năm tháng gánh thơ vui
Mông mênh trời đất mênh mông gió
Trên lối thơ hồng trăng sáng soi

  Tôi trăm năm đã tóc sương chiều
Thân thế bụi đường vẫn bám theo
Đất cũ trời xưa tình vẫn nặng
Ân tình còn đẹp biết bao nhiêu

  Tôi viết thơ lòng những sớm mai
Tình thơ ý nhạc cũng dông dài
Câu thơ trần thế đời như đã
Lưu luyến bên đời khó nhạt phai

  Tôi viết thân thương cho dấu hình
Trăm ngàn như đã hết xuân xanh
Thơ tôi chia sẻ hầu như vội
Vẫn một lời thơ một cõi tình.

06/26/2024

NHẶT NẮNG CHO THƠ  

Tôi yêu thơ phú kể như là
Gần một đời tình cũng sắp qua
Từng bước thênh thang từng bước tới
Bốn mùa lưu luyến bốn mùa hoa

  Đời đã đến rồi đời sẽ đi
Hồn thơ nhiều lúc cũng xuân thì
Đôi khi thiếu chữ chờ thay vận
Nay đợi mai chờ đẹp ý thơ

  Tôi còn nhặt nắng dệt thành thơ
Tuổi đá trăm năm tuổi chẳng ngờ
Một chén rượu đời như đã cạn
Mây chiều theo gió cuối đường tơ

  Còn mơ chi nữa chuyện quanh đời
Một cõi thơ tình một cõi vui
Cũng đủ thấy đời xanh lá biếc
Thu rồi còn sáng bước chân đôi

  Trời cho nhặt nắng để làm thơ
Xin tạ ơn đời buổi cuối thu
Cúi tạ thâm ân còn sớm tối
Hương thơ bát ngát vẫn xanh mùa.

06/28/2024

MÊNH MÔNG CÕI NHỚ 

Hôm nay có lẽ trời không gió
Tình vẫn còn đầy trong ý thơ
Muốn viết lại điều tha thiết cũ
Bồng tang nhân thế những ngày qua

  Bạn bè giờ cũng không còn mấy
Một số đi rồi số đã quên
Tri kỷ tri âm thời khó kiếm
Vẫn còn chưa hết nhưng không thêm

  Một thuở nào xa xa một thuở
Vai mang nằng nặng chuyện sơn hà
Áo thơ áo lính chung đường bước
Mong ước đường về sớm nở hoa

  Hai mươi năm lẻ vui đời lính
Chiếc áo thơ đời lòng xót xa 
Gìn giữ nâng niu thời lửa khói
Một rừng thơ nhỏ một rừng hoa

  Vẫn bước đi lên cùng bạn hữu
Bên đời còn được một nàng thơ
Đường xa cách trở đường xa cách
Nghĩa nặng tình sâu đẹp bến bờ 

  Thơ một chút tình thơ một chút
Cũng cho đời đủ để lên hoa
Ôm thơ nhân thế về đâu đó
Với nắng cùng mưa vẫn đậm đà

  Mai đây có lẽ không còn nắng
Bạn vắng tình xa bước thiếu đôi 
Còn chỉ cõi thơ vàng lối nhớ
Bút hoa tay viết để thay lời

  Chiếc áo tù ngày thêm mỗi rách
Vết đau khó xoá tận trong lòng
Muốn quên mà vẫn chưa quên được
Bầu bí nào đâu Hạ với Đông

  Đường xanh mong vẫn còn xanh lá
Vẫn đẹp bên đường những lối xưa
Đông đến nghe lòng hiu hắt lắm
Câu thơ buông lửng lạnh sa mù

  Tìm trong nắng cũ hơi mùa ấm
Từ mối tình thơ từ bước em
Bên ấy bên này ngàn diệu vợi
Vẫn trong câu ý dấu êm đềm

  Chân đi tám hướng lòng chưa cạn
Ngào ngọt câu thơ con chữ đầy
Năm tháng thân tình còn đủ ấm
Bên này bên ấy nắng theo bay

  Trăm năm tuổi đã vàng chân tóc
Như hạt bụi đời đợi gió đưa
Vẫn thấy trong lòng còn mở hội
Không mong chẳng đợi buổi sang mùa

  Vẫn bước vui chung trần với thế 
Nghĩa tình đẹp mãi nghĩa tình thôi
Bút thơ còn viết từng trang mới
Một góc tình riêng một góc đời

  Chân muốn đi hoài lòng có hạn
Lẽ đời vay trả trả vay thôi
Mai sau con chữ theo cùng gió
Là chút duyên thơ đã tuyệt vời.

2024



VVM.10.7.2024.

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .