Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      
      




ĐÔI KHI TÔI NHỚ

1.
Đôi khi tôi nhớ
Vỉa hè vắng quán cà phê khuya lặng
196 Pasteur im lặng 22 giờ
Những cửa hàng thôi không còn mặc cả
Còn tôi mặc cả với bóng đêm
Cho thời gian đứng lại
Tôi trả giá bằng màu tóc xanh
Những chuyện nghe đã cũ
Ta vẫn huyên thuyên sợ khoảng lặng băng qua
Đôi khi...

2.
Sáng nay hứng giọt mưa khuya
Điềm nhiên cất giữ cho là chiêm bao
Sáng nay phố ướt rồi sao
Chờ ngày nắng ấm tôi phơi tặng người.
Lặng im giọt cà phê rơi
Vàng tay khói thuốc cất lời hỏi han
Này tôi có thấy nắng vàng?
Xuống trên mắt biếc vẽ làn mi cong

3.
Bàn chân hỏi nhỏ con đường
Mai kia vạn dặm có thương nẻo về
Bàn tay hỏi nhỏ cơn mê
Mai kia tóc trắng có kề vai nhau
Bàn chân lỡ bước dãi dầu
Cũng xin rũ dậy áo màu hồi sinh
Đừng mộng mị thị thành xinh
Nẻo quê nhưng có chút tình trăm năm.

4.
Đôi khi đến ngã tư đường
Mà không biết rẽ về đâu
Ngã nào bóng mình cũng đổ
Một mình lẫn bóng cây trưa.

5.
Có những sớm kỷ niệm như sương tan
Ướt cả vệt tháng năm dài quên nhớ
Phố hồn nhiên khói thì buồn vụn vỡ
Ta một mình ngồi đếm giọt thời gian.



VVM.14.6.2024.