Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      



HẠT BỤI TRẦN AI

Hiền tài như lá mùa thu
Lơ thơ trước gió bay mù mịt tăm
Còn chăng những nén hương trầm
Viền mi người đọng dấu ngầm xót xa.

Cõi đời mờ mịt phong ba
Phận người như hạt bụi sa lưng trời
Hồi chuông kinh mõ liên hồi
Áo quan lạnh buốt rã rời hồn thiêng.

(Diên Khánh-25-5-2024)

HƯƠNG TÌNH NHÂN

Khi đời lạ buồn hiu quạnh quẽ
Đưa người về đan áo tình nhân
Những canh khuya trời sương gió lộng
Hương tình lan ấm chiếu chăn nằm.

Dù thời gian bôn ba bão táp
Mái đời ta rợp lá thanh tân 
Tinh tú lung linh vầng thu nguyệt 
Ghé song thưa trò chuyện thì thầm.

Cùng thắp sáng ngọn đèn vĩnh cửu
Cạn dầu châm khêu ngọn bấc tàn
Ta sánh vai hành trình du lữ 
Mong cuộc đời bước trọn trăm năm.

(Diên Khánh-18-5-2024)

LÀNG BÊN SÔNG

Ven sông dăm chiếc thuyền chài 
Nằm say mê ngủ chờ ngày ra khơi
Mong gặp luồng cá trắng tươi 
Buông giăng mành lưới vui đời ngư dân.

Mây bay bàng bạc mấy tầng
Biển xanh cát trắng uốn quanh lượn lờ
Nghìn năm con sóng ru bờ
Vỗ qua cồn bãi khúc thơ làng chài.

Biển trời xanh ngát ban mai
Cho người vá lưới nắng phơi bên cồn
Thuyền quê xuôi ngược trùng dương 
Bao chàng trai đứng căng buồm gió khơi.

(Diên Khánh-21-5-2024)

MÁI ĐỜI

Chung tay ta lợp mái đời 
Dù cho dông gió tiết trời nắng mưa 
Thương em biết mấy cho vừa
Cùng ta rong ruổi bao mùa gió sương.

Bàn chân qua khắp nẻo đường 
Đầu sông chớp bể mưa nguồn núi cao
Ta vui ca hát lộng trào
Hơi thanh xuân tỏa ngạt ngào mùi hương.

Bây giờ dù tóc điểm sương
Xa nhau giây phút còn vương vấn tình
Em tia nắng ấm bình minh 
Như vì tinh tú lung linh miên trường.



VVM.25.5.2024.