Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      





     
LỤC BÁT

Tôi từ Lục bát lớn lên
Mong còn một chút tâm duyên trao đời
Đường chiều mỏng nắng nghiêng vui
Lá vàng vời vợi gió lơi tay cầm

  Viết câu thơ nửa mùa Xuân
Nửa phong sương nửa phong trần dấu hoa
Tôi từ Lục bát bước ra
Ngày đi tháng ở chỉ là phù vân

  Thế thôi cũng đủ ân cần
Tình thơ nhung lụa trăm phần thiết tha
Bỗng dưng thân thế nhạt nhoà
Thương đời thương bạn buồn ta cõi lòng

  Rồi mai đến tuổi vô cùng
Tay buông tay nắm chập chùng bờ xưa
Trời cho tôi nghiệp làm thơ
Bốn mùa chỉ thấy bốn mùa lá bay.

05/08/2024

XẾ CHIỂU 

  Tôi vẫn ở đây giữa xóm nghèo
Cuộc đời hạnh phúc biết bao nhiêu
Cháu con hiếu thảo trời cho mấy
Ôi đẹp làm sao tuổi xế chiều

  Tôi trải qua rồi những bể dâu
Chuyện trần gian thật lắm thương đau
Chén cơm manh áo nhiều vinh nhục
Từ thuở tóc xanh đến bạc đầu

  Trời đã cho tôi tuổi lá vàng
Tay còn cầm bút viết từng trang
Bài thơ nhân nghĩa câu cùng chữ
Một tấm lòng son bước nhẹ nhàng

  Bên đời tôi có chút tình thơ
Đã cạn thời gian đợi với chờ
Viết được trang nào hay đẹp nấy
Mai này bất chợt xuống cơn mưa

  Chén rượu phù hoa đã cạn dần
Chỉ còn đôi chút nắng phù vân
Ấm đời thi phú vàng chân bước
Khúc nhạc nào xa tiếng bổng trầm

05/09/2024

 
TRÒN VAI TUỔI NẶNG HỒN NHÂN THẾ 

Tôi bước ra đường tìm ý thơ
Gió về nhè nhẹ nắng mây thưa
Mông mênh bốn hướng đời như lụa
Lòng bỗng nhớ về thuở nắng xưa

  Áo đã bạc màu thân thế qua
Chút duyên trần thế chửa phai nhoà
Còn thơ như thể còn hơi thở
Chân bước còn hồng tim thiết tha

  Cuộc đời còn chỉ tiếng thơ thôi
Viết được vài câu cũng tuyệt vời
Gửi đến bạn bè thương mến đọc
Thêm tình thêm nghĩa thêm niềm vui

  Còn viết được gì tôi viết lên
Là đời ghi được một ngày duyên
Viết câu thân ái lòng thêm nặng
Một chút ưu tư một nỗi niềm

  Nhiều lúc tìm câu chữ bí vần
Nhìn trời ngó đất nắng phù vân
Thương sao lũ bạn bè đi trước
Bỏ lại đời vài bó tuổi xuân

  Mỗi người một hướng thơ đi rong
Thơ viết cho nhau một tấm lòng
Năm tháng bốn mùa hoa với lá
Vui buồn tình nghĩa vẫn thong dong

  Trên bước đường hoa thơ vẫn đầy
Ơn đời cho được chút hương say
Tôi đi thơ phú về thơ phú  
Một hướng đời đi chẳng đổi thay

  Buổi tiệc trần gian cũng sắp tàn
Trăng còn soi sáng bước chân ngoan
Tuổi bao nhiêu cũng tròn duyên phận
Vẫn áng thơ đời tình chứa chan

  Từng bước chân chiều từng bước thơ
Tôi đi theo mộng tự bao giờ
Hồn thơ mai cũng bay theo gió
Lá rụng hương vàng ngọn gió đưa

  Tôi vẫn theo đời bước dọc ngang
Tình thơ một thuở để muôn vàn
Tròn vai tuổi nặng hồn nhân thế
Thơ mãi cho đời cũng đẹp sang.

05/13/2024

VÔ THƯỜNG

Bỗng dưng nhớ lại đời tù
Áo thơ áo lính gió mưa ngậm ngùi
Thời gian dâu bể qua rồi
Lên cao xuống vực mấy hồi núi non

  Nhớ về dĩ vãng buồn hơn
Thương bao đồng đội tuổi son sớm tàn
Đêm tù đếm giấc mộng tan
Kiếp nhân sinh vẫn lòng chan chứa lòng

  Nghẹn ngào tay bấm ước mong
Vỡ oà mặt gió nét hồng bay cao
Ngày tù Tây thuở chiến hào
Nỗi đi nỗi ở đường vào đắng cay

  Tù Ta tháng mỏng năm dày
Ngô khoai sắn củ đoạ đày nhau thôi
Ôi chao tiếng cải tạo đời
Lọc lừa chữ nghĩa buồn vui vô ngần

  Trái tim người sáng chữ trầm
Câu thơ nhung lụa tay cầm bước qua
Đường về còn đẹp hương hoa
Nắng lên ta vẫn là ta - Vô Thường.

05/17/2024



VVM.24.5.2024.

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .