Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      



tranh Asher Brown Durand (1796 – 1886)


            
CHỐN BỤI HỒNG

Ta đi giữa chốn bụi hồng
Trăm năm rồi cũng một vòng mây tan
Mai này nhớ lễ Vu Lan
Đọc kinh Bát Nhã hân hoan cuối đường

  Vô ưu đoá nở vô thường
Cõi đau vô thức mù sương đất trời
Trong tay từng đoá ngậm ngùi
Cầm như nghiệp chướng luân hồi mai sau

  Có gì để lại cho nhau
Bờ Mê bến Giác trái sầu tâm ca
Quẩn quanh trong cõi ta bà
Chỉ xuân trong cái gọi là đêm mơ

  Câu kinh mầu áo đại thừa
Dấu chân tiền kiếp bến bờ nhân gian
Sắc không trong cái vô vàn
Nghiêng ly thấy cái điêu tàn trong ta

  Cho dù nguyệt toả lầu hoa
Đời bao nhiêu cũng chỉ là hư không
Rồi đây vẫn chốn bụi hồng
Rượu sầu chẳng cạn mà lòng tràn dâng.

YÊU MÃI CỜ VÀNG

Tôi yêu mãi lá cờ vàng
Trắng tay vẫn thấy hiên ngang với đời
Cho dù lá rụng hoa rơi
Vẫn tình xưa vẫn nụ cười chiến binh

  Vẫn như một thuở quân hành
Quê hương! Tôi vẫn vẹn tình quê hương
Cờ vàng Tổ Quốc yêu thương
Tôi yêu yêu mãi cờ vàng tôi yêu

  Mất quê hương vẫn mang theo
Đời lưu vong cũng ít nhiều bể dâu
Dù cho có hắt hiu sầu
Tôi xin nguyện một lòng đau với cờ

  Đường đi dẫu có xa mờ
Nhưng không nghiêng ngả mơ hồ trước sau
Cờ vàng Tổ Quốc trên đầu
Đâu vì chút lợi danh hầu lại quên

  Trung kiên lòng vẫn vẹn nguyên
Tôi hiên ngang bước giữa điên đảo đời
Chẳng gì mua được tim tôi
Cờ vàng Tổ Quốc sáng ngời tin yêu.

CHIỀU VÀNG NẮNG VỢI     

Mai kia thơ phú không còn viết
Chiều đã tàn rồi nắng đã vơi
Bạn hữu giờ còn vài ba nhóm
Mỗi người một hướng chút riêng vui

  Thời gian như đã vàng lên tuổi
Tôi chỉ còn em cuối bước đời
Con chữ câu thơ lòng khó tả
Hồn thơ trăng ý ấm êm vui

  Lối xưa vàng võ mờ chân dấu
Mấy nỗi vui sau mấy nỗi buồn
Một thuở tang bồng lòng khó thoả
Vẫn còn gìn giữ tấm lòng son

  Chân đã mỏi lòng còn muốn bước
Đường khuya về vẫn ánh trăng sao
Ước mong tình nghĩa hầu như sáng
Lời gửi lời trao vẫn ngọt ngào

  Từng bước chân xa lòng hối hả
Chiều rồi thưa thớt nắng vàng hoa
Mong manh con gió đời nghiêng ngả
Tình có gian truân vẫn đậm đà

  Lối về nghe cũng như nhau cả
Hạn hữu chân qua hạn hữu đời
Ta vẫn tìm nhau đôi tiếng hát
Có xanh hay đỏ cũng riêng lời

  Tôi như vần điệu đôi ngày thoáng
Tình đã vì nhau để ngậm ngùi
Sương trắng bên kia chiều đã muộn
Đời còn thơ ý ánh trăng soi

  Những buổi chiều xanh còn được mấy
Mộng đời như đã hết ngày mơ
Tình nhau còn lại trong lòng giấy
Khi cõi thơ hoa chửa bụi mờ.

04/21/2024

TRANG ĐỜI   

Hôm nay không nắng không mưa
Bổng dưng lạnh tưởng gió mùa đã sang
Xuân đi lại ngỡ Xuân tàn
Trời Đông ngọn tóc lầm than còn đầy

Tôi nghe tình ngọn gió bay
Còn câu thơ mộc giữa ngày không mưa
Bước chân trần thế bốn mùa
Đường về diệu vợi trăng chưa úa tàn

Tạ ơn tình nghĩa vô vàn
Trăm năm còn một cung đàn lẻ loi
Thoáng thôi gần hết trang đời
Mai rời tay viết nụ cười rơi ngang.

04/20/2024



VVM.25.4.2024.

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .