Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      




 
HƯ KHÔNG

...Về trong mộng
mái chèo nước đục
bãi bờ khô xác gió hoa lau.

Ta thấy em
em chẳng nói gì
ta cũng chẳng nói gì
đất nhẹ nở đầy hoa cúc dại
hương thơm khắc khổ vậy ư?

Em có dịu dàng nữa đâu mà anh đợi
Em về
thoáng nhẹ
áo trắng ngày xưa lạnh mỏng manh.

Đừng hỏi em
anh biết
đừng hỏi em
tay nắm bắt vô cùng trăng sáng nhạt
bãi bờ khô xác gió hoa lau...

CÔ GÁI MANG BÌNH

Tranh ai vẽ giang sông diễm lệ
ở thời xa vô tận
Sông xanh hờ hững
Trong tranh cô gái mang bình.

Rực rỡ thơ ngây
Gió xốp nâng bềnh áo nhẹ
Từ bờ sông em toan bước đi đâu?

Tôi có cả một thời mê mải
Xem tranh cứ ngẩn ngơ
Em có mặt trước tôi vài thế kỷ
Tôi già đi, em trẻ vĩnh hằng.

1985

TIẾNG NGỖNG TRỜI

Qua khứ đêm thu về lớp lớp
Tiếng ngỗng trời co kéo không gian
Sải cánh rộng qua đêm mỏng
Kìn kìn bay vẳng trong mây.

Một mình ta ở dưới cao sâu
Nghe tiếng ngỗng cùng trời cuối đất
Nghe tiếng ngỗng tầng tầng lớp lớp
Tầng tầng tiếng ngỗng nối nhau đi...

1985

CẢM XUÂN

Em giặt áo bến dòng sông nọ
Mấy lần thơm lại nắng quê hương
trẻ mỏ nhà ai quấy khóc
Có ai xa đất mẹ cuối đời

ở đâu đã ngơi mầu đất ải
mảnh ruộng chua me vương vãi
rụng ơi sau rãnh sau rào.

Thấy bạn cũ, ông già run rẩy
Kiến bò ra trời ấm nôn nao.

1983

NÓI VỚI VỢ

Mai kia khi mất em
anh còn biết đi đâu
nghĩ thương Bồ Tùng Linh khi xưa
sống bảy ba năm côi cút
ông ta nghĩ về anh rằng:
thể nào anh cũng hoá ra ma.

Đường đến âm phủ thì gần thôi
nghĩ về em- anh cứ quay trở lại
quay trở lại để đi không tới.

THẢO NGUYÊN XANH

Vốn dĩ thảo nguyên xanh
Nơi ấy-
       Con bò không biết mình đường bệ đeo bầu vú nặng
theo bầy chúc mũi nó đi nghêng

Gặm cỏ mênh mông
Bầu trời- khoảng trống
Cái mênh mông ở dưới vai em
Và cô gái chăn bò cũng vô tình chống nạnh
Thảo nguyên cứ thế dửng dưng xanh.



VVM.10.4.2024.

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .