Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      


  
THƯƠNG NHỚ NƠI NÀY

Ngày ra đi quê hương này để lại
Phố phương xưa in bóng dáng vai gày
Trong chiều hoang, hoàng hôn vừa tắt nắng
Đại lộ dài heo hút phấn hương phai

  Mùa phượng vĩ, mùa chia ly mãi mãi
Tiêng ve sầu, tiếng hát tiễn người đi
Cô học trò trao đóa hoa hàm tiếu
Nép bên thẩy để lệ ứa hàng mi

  Ngày ra đi, mây nước có buồn trôi?
Chơ Rạch Ông giai nhân nhớ tiếng cười
Cầu chữ Y đâu còn rung nhịp bước
Trời Tân Quy lưu luyến mãi không thôi

  Bạn bè ai đứng giữa đơn côi
Bỗng nghe giá buốt chảy qua đời
Nằng nặng tâm tư chiều gió đỗ
Trận mưa đầu của ngày cuối chơi vơi

  Ngày ra đi lòng ai vương vấn mãi
Quán cà phê vắng bóng những tình nhân
Cánh hoa sứ ngọt ngào hương luyến ái
Những mơ màng hội ngộ dáng người thương

  Ngày ra đi quê hương này để lại
Áo chàm xưa thương nhớ dáng vai gầy
Ân tình xưa ngàn năm còn luyến ái
Nơi phương trời niềm thương nhớ nào phai.


NHƯ HOA
 
THIS PLACE TO MISS AND LOVE

On my departure, I left behind this native land
With old streets my thin image's imprint to bear
In the solitary evening the sun had just gone bland
And perfumes faded on the lone boulevards there.

The flamboyant bloom signaled time of separation;
The cicadas' sounds seemed to sing good-bye.
Handing me the half-opened flower in intimation
The schoolgirl nestled closer to her teacher to cry.

On my departure, did the clouds and water schlep?
The Rach Ong girl's laughter resonate whenever?
Would the Y-shaped Bridge shake under her step?
The Tan Quy scenery remained attached forever.

Which of my friends stood silent and lonely?
I suddenly felt cold through my spine and my life
With my heavy heart in the windy evening only,
The first rain in the last day made me wakerife.

On my departure, my soul was filled with dejection;
The coffeehouse young lovers would desert fain.
The red jasmine flower sweetly smelled affection;
I dreamed of meeting my loved ones soon again.

On my departure, I left this homeland behind
With the beloved and missed indigo-clad and slim.
Those old connections to me will always be a bind;
In the far-off place my memory none can ever dim.  

English version by 
  

VVM.08.3.2024.