Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      

XUÂN BUỒN

Có mai xuân đang nở trước nhà
Bên thềm năm cũ sắp đi qua
Mẹ già lom khom nồi bánh tét
Chờ con về nỗi nhớ thiết tha 

Từ lúc con đi Mẹ thật buồn 
Căn nhà trống vắng thấy mà thương
Mẹ côi cút rẫy nương cỏ dại
Củ khoai củ sắn cũng vô thường

Con bảo rằng mai con sẻ về
Mẹ chờ con từng bước lê thê
Đêm không ngủ chong đèn Mẹ thức
Ánh sao khuya giọt nước tràn trề

Xuân về lòng chẳng vui tí nào
Vuờn hoa thương gầy đôi mắt Mẹ
Lá đã vàng nay lại xanh xao
Nhìn góc trời nỗi nhớ biết bao.

NỖI BUỒN KHÔNG TÊN

Một ngày tôi về thăm lại quê
Từ lúc rời xa bến ga tàu
Đồng quê xanh thắm màu nhung nhớ
Em đã đi rồi khó gặp nhau

Bên mái nhà tranh cùng tuổi thơ
Đèn khuya hôm sớm từng giấc mơ
Buồn vui năm tháng nào ai biết 
Gót chân em chuyến tàu dần mờ

Đâu biết ngày mai với khói sương
Màn đêm buông xuống với vô thường
Để lại sau lưng thời chinh chiến
Nỗi đau nào khép lại yêu thương 

Ngờ đâu trở về người chẳng còn
Lòng tôi cảm thấy buồn cô đơn 
Em đâu rồi vắng người lại nhớ
Nỗi buồn nào biết ngõ nào hơn.



VVM.25.12.2023-NVA