Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      





 
ĐÊM

Đêm
Sương dày
Như phủ khói

Người đi không nói
Lặng lẽ trôi về đâu
Dãy phố dài như hơi thở
Của một người gợi nhó về nhau

CHỢ CỘT

Lâu lắm anh chưa về chợ Cột
Dẫu biết nay đã khác xưa rồi
Khu biệt thự nhấp nhô mời gọi
Nơi ta từng mê mải đùa chơi

Biết mái quán cột kèo không còn nữa
Thuở ấu thơ gắn bó một thời
Gió nắng dội mặt mình đen nhẻm
Lúa âm thầm xanh ruộng mật bờ xôi

Em đã lớn đã già như anh vậy
Cho Đông Triều đổi thịt thay da
Cho con cháu lớn nhanh thành Phù Đổng
Cho hôm nay thành mơ ức hôm qua

Biết chợ Cột vẫn nguyên tên chợ Cột
Nhưng đã mờ những vết dấu xưa
Chỉ tên gọi như bao đời vẫn gọi
Khi nhắc về miền đất trung du

Em lâu cũng chưa về chợ Cột
Đã một thời mưa nắng phong phanh
Nhưng anh biết thương em từ dạo đó
Chọn Đông Triều làm nỗi nhớ trong anh.



VVM.06.12.2023

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .