Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
             







NHỚ BÌNH NGUYÊN

Không muốn đi cũng chẳng muốn về
Thì thôi dừng lại giữa sơn khê
Khan khao tiếng quạ kêu sườn núi
Chết lặng rừng thưa một góc trời

Ta đứng trên đồi mây viễn xứ
Chín tầng thác đổ chốn hoang vu
Cuồn cuộn sầu tuôn hồn nham thạch
Chập chùng đá cổ phủ xanh rêu

Lòng ta chất ngất muôn trùng nhớ
Một cõi nào xưa trong khói sương
Ta sợ một ngày nhân dáng cũ 
Nhòa phai trong giấc mộng miên trường

Mưa nắng vẫn về ngang lối nhỏ
Bên hiên nhà cỏ vẫn ta ngồi
Thấp thoáng hoàng hoa ngoài ngõ trúc
Cúc quỳ hay kim cúc tương tư

Lòng ta vàng cả mùa hoa cũ
Cả đồng lúa chín những đêm trăng  
Thuyền câu lờ lững trên sông vắng
Trái ngọt cây lành thơm mái tranh...

Có lẽ rồi ta cũng về thôi
Cho lòng thôi nỗi nhớ khôn nguôi
Không mong tìm lại thời xưa cũ
Chỉ về để ngủ giấc bình nguyên 

NẾU TA CHẾT GIỮA BÀI THƠ DANG DỞ

Đêm sâu hút và ta chìm dưới đáy
Trăng mỏi mòn hoa cũng chớm tàn phai
Dăm câu thơ trên giấy úa ai hoài
Đã chết yểu trong trường thiên mộng ảo

Đâu cảm xúc, đâu bạt ngàn thi tứ
Đâu câu từ, đâu chữ nghĩa thăng hoa
Đã tan rồi theo bóng dáng yêu ma
Đã tắt lịm theo hồn ta ngây dại

Nếu ta chết khi thơ còn dang dở
Người hãy thay ta xin lỗi bài thơ
Cuộc đời ta đã dang dở từng giờ
Từng giây phút cũng không tròn thân phận

Đừng chờ đợi một bài thơ trọn vẹn
Của một người lỗi hẹn với văn chương
Ngay với người ta cũng vỡ như gương
Đã tan nát vạn mảnh sầu hư ảnh



VVM.23.11.2023

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .