Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      



ĐUỔI TRĂNG LÊN ĐỒI

qua cầu đứng đợi ánh trăng
của hai nhánh tóc chia ngăn lối về
bên ni ngó sang bên tê
mà sương khói cũng lê thê dặm trường

những chiều nắng rải mùi hương
trôi theo ngọn lá sầu thương lên cành
đôi lòng cách một trời xanh
bóng em mờ ảo tan nhanh giữa dòng

lặng nhìn mặt nước uốn cong
qua xuân tới hạ long đong phượng hồng
đời như sầu rụng mênh mông
giữa trời huế mộng chiều giông mưa đầy

xa như vạn cổ nào hay
đã làm ướt hết hàng cây huế rồi
làm sao đuổi trăng lên đồi
cho hơi thở được đôi môi huế chờ

theo từng nhịp đập hoang sơ
lạnh vòng tay áo hững hờ em đi
chiều nay huế mộng mơ gì
để tình huế chạm xuân thì mà say

bên thềm mái tóc nhẹ bay
thấy em mở áo lùa mây vào lòng
gió làm hanh ngọn sầu đông
em qua không kịp huế trông cũng gầy

nhớ hoài bữa ấy đến nay
cứ xao xuyến từng ngón tay rẻ đường
thôi đừng hẹn nữa tơ vương
chỉ là giấc mộng hoang đường trần ai

bên hiên phượng nở một vài
bông hoa rớt xuống đem cài tim anh
tìm đâu màu tím long lanh
của đôi mắt huế vây quanh tràng tiền.

17.3.2022



VVM.23.9.2023

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .