Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
             







LỤC BÁT TÍM

Vì em như lá đã vàng
Nên ta đời bỗng huy hoàng mùa thu
Khói mờ một cõi tương tư
Tên em tràn ngập thánh thư đêm rằm

Nhớ xưa tóc thoảng hương trầm
Niềm vui thiếu nữ âm thầm rụng rơi
Giờ em gửi phận cho người
Chỉ còn mây tím bên trời nhớ thương

Đến chưa em, đoạn cuối đường
Để ta nói một lời buồn trăm năm
Gặp em từ buổi xa xăm
Hai mươi năm lẻ một lần tìm nhau

Một lần lệ nhỏ nghìn sau
Sầu mây trôi giạt hai đầu sông Tương
Em ơi! Đừng tan như sương
Chờ ta nói một lời buồn nghìn xưa

Vì em đã khuất trong mưa
Hồn ta bỗng khóc như chưa bao giờ…

LUÂN HỒI THU

“Thu là chiều của năm
Chiều là thu của ngày”


Em là ai từ trăm năm huyễn mộng
Ta là ai từ ngàn kiếp lưu vong
Trong ký ức mông lung miền sương khói
Có gì đau như một vết thương sâu…

Ta bước qua buổi tàn thu ngập lá
Hồn bay lên cõi mộng tỏa hương trầm
Có phải Em bên thềm xưa đứng đợi
Tóc huyền phai chưa nỡ dứt tơ duyên

Em là Em của vàng thu lộng nguyệt
Ta là Ta của biển sóng trùng khơi
Trong tĩnh lặng là hờn ghen cuồng nộ
Giữa ba đào là hồn đá bao dung

Xin cùng nhau thêm một lần duyên nợ
Cho dù Em hờn giận đến muôn lần
Cho dù Ta phải muôn lượt ăn năn
Yêu muôn kiếp luân hồi chưa thỏa dạ

Thu mới chớm nồng nàn hương hoa cúc
Thu vừa qua chiều nắng cũng tàn phai
Thu đã chết vùi sâu trong mộ lá
Thu hồi sinh hối hả cuộc tình say

Ta yêu Thu miên viễn cuộc luân hồi…

 


VVM.20.9.2023

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .