Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
             







NHÌN MÌNH TỪ ĐỈNH NÚI CAO

Ngẫm đời
Nào khác đèn cù
Trục quay thân phận phù du bụi hồng
Á, Âu trôi giạt giáp vòng
Nhớ về quá khứ nghe lòng rưng rưng

Đôi khi
Như “chẳng đặng đừng”
Dòng trôi định mệnh
xoáy từng thịt xương
Dẫu tâm ngộ chữ vô thường
Đêm dài vẫn lạc cuối đường phân vân
Cõi người
nhật nguyệt phù vân
Mỗi khi cạn chén tẩy trần cười vang
Bể dâu trời đất phũ phàng
Ta trong dâu bể dọc ngang một đời

KHAI NGỘ

Hai mươi lăm năm
lưu vong
Trở về quê mẹ nghe lòng thảnh thơi
Hận thù chia cắt
một thời
Đạo tâm khai ngộ ngày rời thăng hoa

Trăm năm cũng chỉ
sát na
Vương đình rêu phủ, sơn hà đổi ngôi
Thôi thì
rượu thấm mềm môi
Cười khà cho những giạt trôi biển đời



VVM.22.6.2023