Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      


      



     Chiến trường sôi động năm 1968, chàng phải vào quân trường Thủ Đức như hầu hết s/v tốt nghiệp.  
     Những tuần đầu, phải tạm vào TTHL Quang Trung vì Thủ Đức đã quá tải gấp rút đào tạo sĩ quan cung ứng cho chiến trường sau Mậu Thân. Khám sức khỏe, làm thủ tục và huấn luyện cơ bản. Dấu mộc ĐSK (đủ sức khỏe cầm súng)vội vàng máy móc đóng lên chồng hồ sơ tân binh SVSQ dày cộm, được gọi đùa là Đời Sẽ Khổ.  
     Ôi ! TTHL Quang Trung với hàng cây bã đậu đặc trưng dễ gây tiêu chảy nếu nước uống bị nhiễm hột rơi vào nơi chứa. Với mỗi sáng bị đánh thức dậy sớm bằng tiếng sifflet áp đảo làm tạp dịch chà láng hầm trú ẩn. Tân binh phải tay cầm gamelle(dùng để lãnh cơm !) mà thoa nền đất cho láng cón mới khỏi bị phạt! Nhớ buổi đi tập bò hoả lực thật kinh hoàng với đại liên bắn sát trên đầu như mưa. Những buổi đi tập về cả đoàn quân bị mưa gió tạt ướt lủ khủ, dù có ponchos. Cơm với cá mối thường trực dễ gây dị ứng ngứa ngáy cho một số anh em, tay phải gãi hoài nên được gọi là cá đờn!   
      Ở Quang Trung, vơ vẩn nhìn một cô trung sĩ quân y mặc đồng phục thật xinh mà các tân binh phê là “con nhỏ giống Phương Hoài Tâm ngộ quá !”Chàng cũng đánh bạo qua bệnh xá xin thuốc đau đầu đau bụng. Chàng lặng nhìn nàng nhiều hơn là nói những câu chả đâu vào đâu.  Thế mà họ quen với nhau, bắt đầu hò hẹn bằng thơ KBC Quang Trung - Thủ Đức qua lại. Những ngày phép cho nhau niềm vui cuối tuần.  
     Tại quân trường Thủ Đức có những buổi sáng đại đội xếp hàng trên đường cạnh câu lạc bộ, chờ lệnh ra thao trường. Nhạc TCS Khánh Ly âm vang như gần như xa, quấn quýt rồi buông thả chơi vơi, buồn lạ lùng. Chàng chỉ nghĩ đến nàng là niềm an ủi gần gũi nhất trong xót xa của hiện thực.   
     ...Thời gian qua mau, tới ngày mãn khóa phải bất ngờ ra đơn vị xa… Bao nhiêu tình huống phải trực diện. Hiểm nguy chiến trường. Áp lực của công việc và chức vụ quá mới mẻ khi biệt phái về dân sự. Cảnh đời thay đổi sâu đậm và mất liên lạc đã lâu.  
     Lối xưa vật đổi sao dời. Chàng quên tất cả mối tình mặn nồng. Mới năm trước mà như đã lâu lắm rồi, từ một khung trời cách biệt.   
     Thời gian có nhiệm màu làm vơi nhẹ nỗi đau nhưng chắc là không hoàn toàn tha thứ những ai vô tình.           
     Nay nghĩ lại, chàng chỉ biết nói thầm lặng “anh còn nợ em”!

ANH CÒN NỢ EM  

    Sáng nay bỗng một niềm thương nỗi nhớ
Dâng ngập tràn làm bỡ ngỡ bâng khuâng
Năm tháng luân chuyển biết đã bao lần
Mà ký ức còn ân cần bày tỏ

  Tình vội vã dập dồn mà gắn bó
Của một thời quân ngũ có bao lâu
Nhưng cũng làm xót dạ lắm niềm đau
Khi đã bước vào đời nhau hệ lụy

  Xuân đối cảnh thế nhân vầy trân quý
Nhưng sao mình tích lũy chuyện xa xưa ?
Bởi loạn ly mặc sương gió đong đưa
Quên tất cả cùng ai vừa chia sẻ

  Nếu gặp lại biết chuyện chi mà kể 
Vậy nên đành ru kỷ niệm nằm yên
Nợ nghĩa tình chưa trả thuở hoa niên
Đòi tâm tưởng lạc miền hoa cỏ dại



VVM.15.6.2023

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .