Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
             



tranh sơn dầu của Bratslavsky



MỖI MÙA 1 LOÀI HOA

đầu xuân trên cành toàn hoa mai vàng
chen kẽ có hoa hồng đào hoa mơ trắng
dưới đất là hoa pensee' nâu đỏ tím
và rất nhiều cụm hoa thủy tiên
của Tàu của Ta và của Úc
giữa xuân là lyly đỏ xẫm
trắng chen đỏ đỏ lợt và nghệ
vườn hồng đâm chồi cùng những nụ hoa mùa mới
những cây mãn đình hồng hoa tím hường trắng đỏ
vẫy tay chào mùa xuân tới vội
hoa loa kèn lài cúc thêm chồi
thi sĩ nhìn vườn ngó tới ngó lui
cây cỏ đều thay vỏ thay lá thêm hoa
thi sĩ thở dài người lại thêm già ?
làm thơ thiếu ghệ thì làm không được ?
có ghệ vào thì bại sản tang gia
không ghệ thơ giống con gà thiến
có ghệ vào giống dê cụ Uy Viễn nhà ta
23 tuổi cộng thêm 50 vẫn còn trẻ quá
già chơi trồng bỏi cưới đời nghiêng ngả
1 chiếc xe bò 1 lãi già dịch
và 1 lũ ghệ tuổi 20 bám sát nút sau lưng
tiên sư cha đứa nào?
ngoác miệng ra nói lão là khùng?
khùng cũng chả sao ? miễn là có đồ chơi ?
không chơi bỏ uổng ?
chết đến đít vẫn còn cay ? lão là cà cuống
thời trai trẻ lên bắc xuống nam
công lao hãn mã không giấy mực nào ghi cho hết ?
về già hưu vẫn oanh oanh liệt liệt
vẫn yêng hùng bên lũ ghệ tuổi 20
lão thường ngửa mặt lên
tóet miệng ra cười

KHI MÌNH

“ biểu được bình minh đẹp
nắng quái chiều hôm cũng tắt rồi “

thơ Chế Vân


Nhân nghiã cũng đi vào đoạn cuối
Trên bàn sạch nhẵn nưóc cùng nôi
Cơm rưọu no say ngươì dông biệt
Phưong xa cát buị gió tơi bời
Vưòn hoang nhà trống tàu lá chuối
Bên nhà văng vẳng tiếng à ơi ?
Ngày ngày năm năm rồi thàng tháng
Mà ta lạc bưóc nuớc non ngươì
Nhìn lê dăm tháp nơi đâu nuí
Đêm hè đom dóm ánh trăng rơi

KHỔ SỞ

Xã hội làm khổ mình ½
Con lại mình làm khổ mình
Đang ông biến thành thằng
Đang dậy thành mất dậy
Có ông ăn việc làm
Khi không thành bị gậy
Đang làm nài voi
xuống làm nghề thịt chó
đang ở trong nhà
bị tống ra ngủ ngoài đuờng
đang công dân thành tù nhân
đang tỉnh trở thành điên
bị vợ cho mọc sừng
bị ghệ cho leo cây
xơi thịt chó không có
toàn giả cầy
hết giả đến dối
đều lừa đảo
chả cơm toàn cháo
không có Bố Cái Đại Vương
toàn là Bố Lếu Bố Láo

KIẾP NGƯƠI

Trên gác xép nhòm đời đáng chán
Dôn người vào bể cạn mà bơi
Bon chen người lẫn với dòi
Con thì chìm nghỉm con đòi nhô lên
Bờ nhân thế đồng tiền bát gạo
Hết lộn sòng bát nháo đảo điên
Thanh Hiên rồi lại Tiên Điền
Tố Như sống lại cũng điên cái đầu
Nào đâu phải cây cầu bờ bãi
Mà chỉ là luống cải vườn rau ?
Dẫu rằng toàn rặt biển dâu
Thuyền trôi trên sóng bạc đầu mà thương

Thủa trời đất nổi cơn mưa bụi
Thấm cả đàu cả tóc cả khăn
Giang sơn còn 1 chiếc quần
Đội tròi đạp đất cái thân cởi trần
50 tuổi bản than đáng ngán
Vỗ bụng rau hoạn nạn chưa qua
Văn chương thua vốn đàn bà
Thiên trời địa đất ta bà thế gian
Nào có thể tiền oan nghiệp chướng
Nào nữa là bể hoạn lênh đênh
Dọc ngang múa mãi nơi vườn
Giang san như ngọn gió nồm qua sân ?
Nơi cuộc sống vô tiền đâu được
Loạn tơi bời cày cuốc bỏ đi
Thì thôi ? thôi thế ? thôi thì ?

LỠ HẸN HÒ

Mấy năm đã lỡ hẹn hò
Ong ruồi ong mật thêm tò vò bay
1 mình kẹt giỏ nơi đây
Thì thôi trời rặt là mây phiêu bồng
Thà là 1 đám cô vân
Giữa trời vần vũ xoay vần bắc nam
ờ thì đã cuội trăm năm
quay về 1 chiếc lều không không người
đống phân còn mấy chú ruồi
bay qua bay lại hương đời phồn hoa
ngày xưa chuốc rượu nhà ga
bây giờ nước lạnh gốc đa mà chờ
chờ hoài chưa tỉnh giấc mơ



VVM.25.4.2023

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .