Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      



tranh sơn dầu của Emil Ciubotaru



TIA NẮNG BÌNH MINH

"Thế gian biến vũng nên đồi" (*)
Trần ai nhiều kẻ hóa người lũng sâu
Chia nhau bao nỗi cơ cầu
Đêm nằm ghế đá gầm cầu lất lây.

Mái nhà không sợ gió bay
Trăng sao khuya chiếu chẳng hay lúc nào
Lòng như thao thức cồn cào
Đời người bạc số trắng màu tóc râu.

Bình minh tỏa nắng trên đầu
Hình nhân say ngủ ngỡ thâu đêm về
Chiếu chăn xô lệch đường khe
Dăm ba tia nắng xuyên chia ánh vàng.

(*)"Thế gian biến cải vũng nên đồi" -Thơ Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm.
Diên Khánh-19-4-2023

Mây Giăng Chớp Bể

Chầu rìa ngồi với trần gian
Vái trời là kẻ muộn màng đến sau
Trông hoa cây cỏ úa màu
Lá rơi xao xác nát nhàu vườn hoang.

Đời người cuộc lữ sinh tồn
Xòa tay ra vói giữa dòng phù hư
Dường như chập choạng bóng mù
Mây giăng chớp bể sóng nhừ trùng khơi.

Không Đề

Tôi còn những sớm ban mai
Bình minh nắng tỏa chưa phai hiên nhà
Và còn bao buổi chiều tà
Dang tay vuốt mặt cho già nếp nhăn.

Tịnh 

Nghe lòng thấy rất đỗi an nhiên
Nghĩ vẩn vơ sinh vướng lụy phiền
Cắc cớ từ đâu đưa ập đến
Cho ta vắt óc học câu thiền.

Tâm an mong dỗ lòng thanh tịnh
Sớm mai đời được thấy bình minh
Bầu không khí tha hồ hít thở
Có tính phí đâu phải giật mình.

Diên Khánh-14-4-2023

Biển Ngày Trở Dạ

Những ngọn sóng bạc đầu vỗ mãi
Biển ngày trở dạ trắng cồn lau
Tự ngàn xưa xanh màu nguyên thủy
Thấp thoáng khơi xa bóng con tàu.

Những đoàn thuyền buồm căng lộng gió
Bao chàng trai ngực nở căng phồng 
Tay vung lưới xuống lòng biển cả
Thuyền quay về cá nặng đầy khoang.

Sóng quặn thắt trong ngày trở dạ
Muốn ru bờ nỗi nhớ xanh xao
Từ đáy biển dâng trào xương trắng 
Gợi niềm đau sợ bãi cồn cào.

Biển và em như người trong mộng 
Em đây rồi biển đảo xa xăm
Đứng trước biển bài ca sâu lắng
Tiếng tù và nghe lặng nốt trầm.

Biển sôi sục trong ngày trở dạ
Từ khơi xa nhấp nháy hải đăng
Thuyền xuôi về vượt con sóng cả
Dưới lòng sâu trăm bãi đá ngầm.

Diên Khánh-17-4-2022



VVM.20.4.2023