Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      



tranh Kandinsky

NGỦ TẬN KIẾP SAU

có cánh bướm mang màu bảy sắc
màu của cầu vồng sau cơn mưa
em là tiên nữ hay yêu quái
đổi hồn ta trong chiêm bao xưa?

chừ thôi mỏi cánh bên đồi mộng
hương phấn bay hề huyễn ảo như
hồn hóa bướm mơ vờn bước cỏ
tìm nhau ta gởi gió tờ thư

cơn gió vô tình quên lối thổi
thư không đi hề rớt mênh mông
dìu em xuống nhặt từng lá chữ
xếp lại thành kinh gởi hư không

ta đến em bằng đôi cánh ảo
đã rụng từ khi cúi nhặt nhau
xin trả lại giấc mơ hồ điệp
ngàn năm hề ngủ tận kiếp sau.

MỘT GÓC HỒN

gởi góc hồn về chốn tịch liêu
ẩn dấu em vóc dáng yêu kiều
hiển hiện rong rêu hoài lối cổ
chỉ có mây! chẳng có tình yêu!

đâu bờ môi em? đây tình xa!
hằn dấu hôn bên vết cây già
bó thân cằn cỗi xương lá mục
trút xuống lòng hoang như tha ma

một góc hồn ngồi im thu lu
lặng nghe nắng khóc giữa mịt mù
đâu trời quang tạnh đầy mây ẩm?
sao sưởi lòng ta đang thâm u?



VVM.06.4.2023