Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
             






   
DƯ HƯƠNG

1
Dễ đâu quên được dáng người
Hồn liêu xiêu tưởng nụ cười hôm nao
Mê em mắt biếc má đào
Thương em từ thuở nói chào ngẫu nhiên

2
Ngọn nguồn tận thủy vô biên
Gầy hao vóc hạc diệu hiền thiết tha
Tử sanh vô lượng trải qua
Cõi người lạ lẫm dáng hoa lỡ làng

3
Nằm trong thương nhớ võ vàng
Mực đen giấy trắng hàng hàng đơn sơ
Căn nguyên đâu phải tình cờ
Tim hồng máu đỏ bây giờ vẫn xanh

4
Thương người đâu chỉ tinh anh
Thịt da đắm đuối mùi thành dư hương
Dẫu cho cái lý vô thường
Tình này sắc ấy đoạn trường trả vay

5
Dù gì cũng cứ mê say
Tôi và em giữa tháng ngày hoang vu
Trái tim cấm cố ngục từ
Thôi thì thôi thế kể từ tạ nhau

TRƯỜNG TƯƠNG TƯ

Trời vào xuân chưa em?
Sao lòng thấy thênh thang quá đỗi
Mặc cho đời nhiều nỗi lo muôn mối
Nhìn nụ hoa đào trên cành
Nghe âm hưởng vào xuân
Những cụm hoa thủy tiên dưới cội cây già
Bừng lên sức sống
Mùa đông chưa qua
Cảnh sắc xuân thì tràn trong tâm trí
Cánh hoa đào hay là em hóa thân?
Tôi vẫn mãi bâng khuâng
Yêu thương chưa hề vơi
Dù tháng năm cuộc đời bôi xóa
Bóng hình trong tâm đồng hành suốt quãng đường xa
Không từ đâu, không đến đâu
Chỉ biết thương từ thuở ban đầu
Mắt chạm mắt để rồi tương tư bất tận
Mặc bao tuổi đời tình vĩnh viễn thanh tân
Mùa xuân thật gần
Mùa xuân trong tâm ta đẹp lắm
Tiếc rằng ngôn ngữ quá nghèo nàn
Tình trong mắt không làm sao dùng lời để nói
Sự lặng thinh đầy đủ nghĩa rồi
Thêm bớt mà chi
Xuân đến đi không ngoài tâm tưởng
Kẻ si tình trong trường tương tư

Ất Lăng thành, 0323

LỖI HẸN MÙA XUÂN

Ta đã lỡ
Không còn có thể em ơi!
Mùa xuân chín trên cành hờ hững
Người ra đi từ độ dửng dưng
Nắng xuân vàng nơi phố thị
Lưa thưa bờ bãi bến sông xưa
Ta lỗi hẹn không về chăm hoa cúc
Cội mai vàng lạc lõng lá chưa thay
Em có còn lội nước chiều nay
Mùa xuân xưa mình vui trẩy hội
Mùa xuân nao ta sẽ quay về?
Em bây giờ qua xuân sắc
Nắng mưa phai nhạt mắt ngây thơ
Lỗi hẹn mùa xuân dù lòng không thôi thương nhớ
Em ơi một thuở xuân thì
Mùa xuân có em là mùa xuân đẹp nhất
Dù vẫn là trời đất thiên niên
Lỗi hẹn mùa xuân đã qua đi vĩnh viễn
Dám nói gì chuyện của xuân sau
Chiều nay mùa xuân lặng lẽ
Mình ngồi nghe khe khẽ gió xuân về

NGÀY SINH MỘT NGÔI SAO

(mừng sinh nhật thầy)


Trời đêm đen kịt
Nỉ non tiếng côn trùng trên mặt đất
Một vì sao rất cao xa
Đã ra đời như thế
Tứ đại hợp thành như mọi chúng sanh
Có ai ngờ qua năm tháng thạnh quang minh
Ngôi sao cô đơn giữa đất trời nam Việt
Sáng lung linh tuyệt diệu làm sao
Lòng người xôn xao
Lời thị phi cùng bao trò gian dối
Ngục tù nào nhốt được hư không
Khủng bố không sờn lòng
Lợi danh khó ràng buộc
Đêm trường sơn sao sáng một góc trời
Nối dòng truyền thừa
Tòng lâm thạch trụ
Chống gậy trúc vạch mây mù dấn bước
Lời tâm huyết thức tỉnh đồ chúng, non nước
Chữ nghĩa tuyệt luân khiêm hạ hiến dâng
Thượng cúng dường hạ xa gần bố thí
Đại tượng sư vương vô úy
Thân gầy áo vải thiền sư
Ngón phong cầm diệu thủ
Có ai ngờ du sĩ bậc chân tu
Đêm trời nam long lanh ngôi sao sáng
Ngày quê hương âm thầm Thị Ngạn soi
Mấy mươi năm ẩn nhẫn giữa dòng đời
Chí phục hoạt trùng quang dòng Phật Việt
Có những cái sanh chỉ để chờ ngày chết
Ngày ngôi sao ra đời để soi sáng đường đi
Lòng quan hoài chan chứa từ bi
Sao mãi mãi thương người lo vận nước
Trời đất vẫn âm u
Tia nắng bình minh xé toạc mây mù
Lòng người còn lắm mối phân ly
Ngày ngôi sao ra đời
Dấu hiệu đời còn hậu phước
Bậc hiền nhân dõng lược lên đường

Ất Lăng thành, 02/22



VVM.05.4.2023

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. vietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .