Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      





KHÓI QUÊ

Ráng chiều tắm gội sông quê
Trả thu theo lá xuôi về mênh mông
Lao xao ngọn khói đốt đồng
Gian nan giấu giữ vào trong nỗi niềm

Liềm cong nắm níu vụ chiêm
Hương cơm giáp hạt bay tìm ngày xưa
Rạ rơm dấm dứ hàm bừa
Qua thì con gái lúa chưa chịu đòng

Neo tình vào thắt lưng ong
Hồn nhiên quang thúng gánh gồng chợ xa
Thèm thương xúm xít tương cà
Mớ rau ngán ngẩm điều ra tiếng vào

Ngại lời chót lưỡi thấp cao
Đất chua hoai mục ngọt ngào sắn khoai
Thương mẹ dầu dãi sớm mai
Khói rơm xưa vẫn cay hoài mắt con

VỀ ANH NGƯỜI LÍNH BIỂN

Về anh thuỷ chung son sắt
Đảo xa nhưng lòng không xa
Dẫu còn phong ba bão táp
Với em biển mãi là nhà

Em vẫn hết lòng yêu biển
Hết lòng nên mãi trung trinh
Gạo rau tiếp ra tiền tuyến
Vững anh đi tới hoà bình

Cánh đồng ngát xanh no ấm
Thương người cau sáu bổ ba
Quả dưa An Tiêm chín đỏ
Mặn mòi hương đất Hoàng Sa

Em vẫn hết lòng yêu biển
Hết lòng nên mãi vương mang
Một thời áo khăn lúng liếng
Bên anh se kết mộng vàng

Về anh thuỷ chung son sắt
Đảo xa nên lòng không xa
Dẫu còn phong ba bão táp
Với em biển mãi là nhà



VVM.15.3.2023