môi và má lúm đồng tiền
từ trong tiền kiếp mà duyên đời này
vết tròn như đọt ngón tay
lăn qua thế kỷ thu này vẫn duyên
qua sông khoe vốn đồng tiền
đường xa bến đợi thuyền quyên trong lành
xưa ta nào biết em - anh
nụ duyên cấm địa chỉ dành cho thơ
cười lên nắng dậy hững hờ
răng theo mây trắng về chờ hát ca
bạn ta cười trũng sơn hà
chồng con góp nhặt phù sa đắp bồi
mai về xin nụ cười thôi
vô nam buồn quá lấy CƯỜI ra xem