Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      





SƯƠNG, TỪ GIỌT KHUYA

Tôi ôm ngực khó hiểu
đêm nay đau về đâu
ồ văng vẳng tiếng nhạc
cơn mơ chạy lên lầu

Nấp tôi trong tủ áo
hít thở hương đời quen
một hồn băng phiến gột
sạn chai cũng đến mềm

Nên thẫn thờ rộng mở
để hoa bướm len vào
tôi yêu. quên rồi nhớ
dưới một trần hanh hao

Lên sườn non mỏi dốc
núi nghiêng thanh gọi mời
kìa phồn hoa nhiệt náo
giữa ngộ thường im hơi

Lắng tai nghe vách đá
rừng có nói gì đâu
chỉ suối khe thầm thỉ
chảy đi thôi, tình sầu

Đem nhau mùa vô lượng
khỏa xuân hồng nắng tươm
dẫu đêm dài trắng tóc
yêu cũng đến rập rờn

Tim nồng dâng mạch đập
nhịp mùa ôm thiết thao
đi đi, miền lá nhớ
vẫy quyên sinh rạt rào

19 tháng giêng, 2022



VVM.22.1.2022