Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      




NHỮNG NHỊP CẦU GÀNH NẰM LẠI BÃI BỜ

Những nhịp cầu Gành nằm lặng lẽ
Không còn soi bóng nước quanh năm
Thời gian phủ lên màu lá cỏ
Phơi niềm da diết nhớ dòng sông

Nằm lại bãi bờ nghe mưa gió
Phủ chút buồn xưa lên tháng năm
Dòng sông chở bao mùa thương nhớ
Những nhịp cầu xưa đã không còn !

Qua sông nhớ chiếc cầu năm cũ
Bóng nước, mây trời in sắc xanh
Giờ đây đứng bên Cù lao Phố
Làm sao tìm thấy dáng cầu Gành !

Trăm năm tiếng còi tàu rộn rã
Như gửi lời chào qua nhánh sông
Tàu xuôi hay ngược trên cầu cũ
Rung nhịp đường ray một lối mòn

Nằm đây mà nhớ dòng sông chảy
Nhớ những chuyến tàu xuôi Bắc Nam
Nhớ áo dài xưa chiều tan lớp
Trắng lối về qua phía Chợ Đồn

Nằm đây nghe tiếng thời gian thở
Nghe tiếng rẽ dòng hai nhánh sông
Người bên kia bờ chiều qua phố
Có nhớ nhịp cầu tuổi trăm năm ?

Tháng 10/2020

CHIẾC LÁ MÙA ĐÔNG

Mùa đi chưa vàng lá
Đã nhạt nhòa cuối thu
Sớm mai hồn phố xá
Lãng đãng chút sương mù

Ngày đông sao yên ắng
Thời gian dần hết năm
Xin ngày còn chút nắng
Soi bóng chiều xa xăm

Một mai đời cũng cạn
Như chiếc lá bên đường
Thời gian rồi cũng cạn
Qua một thời nhớ thương !

Có còn ai đưa tiễn
Ga chiều buồn hắt hiu
Từng mùa đi, mùa đến
Xa mờ bao dấu yêu

Mai về trên phố cũ
Nhìn bóng ngày đi qua
Thềm xưa mờ rêu phủ
Gọi giấc mơ nhạt nhòa

Ta còn ngày hiu quạnh
Như chiếc lá mùa đông
Thấy trong mờ sương lạnh
Trắng một màu hư không !



VVM.22.11.2021