Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      


      



SÀI GÒN và TÔI

              
QUA NHỮNG MÙA HỌC  

Lặng yên đường xóm học.
Sách khép vào mùa thi.
Sân trường im tiếng trống.
Lưu bút tiễn hạ đi.

Ai mê say hoàng hoa.
Ai buồn vui phương xa.
Ai biệt mùa học cũ.
Vàng lá rơi thu qua.

Về đâu, chim di rét ?
Liễu hồ đời xanh buông.
Ánh lửa chiều xóm trọ
Lớp học mờ trong sương.

Ngày xuân trôi xa dần.
Trang viết dài bâng khuâng.
Hương giấy thơm mộng ước.
Áo trắng thêm phong trần
        
TIẾNG HOA RƠI  

Bất chợt mùa về ngang thành phố.
Sân trường áo trắng hồn nhiên vui.
Riêng em áo cũ, màu hoa đỏ,
vẫn mắt nai hiền thoáng xa xôi.

Vẫn tóc thơm quen, hương dịu cúc.
Kỷ niệm mùa đi chìm theo lời.
Bàn tay thon nhỏ, trong tay phấn,
chạm xuống hồn ta tiếng hoa rơi.

Lối trúc hiên rêu nhẹ gót hài.
Dấu mùa sắc cỏ bóng chiều phai.
Tưởng đâu người cũ vời xa mãi.
Giờ lại cùng nhau nối gót Thầy.

Tặng các sinh viên sư phạm Sài Gòn, 1964
        
BÊN THỀM ĐẠI HỌC  

Một thoáng nắng bên thềm lớp học
cũng đủ vàng mái tóc em
một buổi sáng xanh trong mắt biếc
đủ ru ta đôi phút êm đềm.

Chừng như có điều gì e ấp
sách cầm tay mà lòng ở đâu xa
như thời gian hẹn chờ lâu lắm
tà áo mân mê tay nhỏ thật thà

Trời yên gió sân trường thật vắng
và lòng ta yên tĩnh bên em
như rất đủ trong chiều suy nghĩ
em và ta đâu cần nói gì thêm.

riêng tặng Thoa - Đại học Van Khoa Sài Gòn, 1969
        
MÙA TRỌ HỌC  

Bao mùa trọ học đất Sài Gòn
giúp tôi dần xa tầm trẻ con,
với phận quê mùa sống khép nép,
lủi thủi nương thân giữa mất còn.

Ngày đầu lưu lạc nơi phồn hoa,
trọ lại thôn nghèo ngoại ô xa,
đường đi nước bước còn lạ lẫm,
bạn với sương khuya với chiều tà.

  Người có thiện tâm như xót xa,
thương kẻ bơ vơ không cửa nhà,
sẻ chia cơ hội vào đại học.
nhường phần kèm trẻ tại tư gia.

Giấc mơ Kiến Trúc rồi phai nhòa,
đành chọn văn chương với Văn Khoa,
theo Ban Việt Hán vào Sư Phạm,
một mai nối gót ông đồ già.

Thập niên 60 hồn nhiên trôi,
Sư Phạm tiễn tôi về xa xôi,
Trung học Hà Tiên, nhiệm sở mới,
từ giã Văn Khoa lòng bồi hồi.

Đất trọ Sài Gòn như quê hương.
Một tôi du tử lại tha phương.
Kỷ niệm buồn vui trong lưu bút.
Hành trang mang theo chỉ gió sương.

Sài Gòn, 1969
        
  TỪ GIÃ THƯ SINH  

Chia tay anh em, ta ra đi
đêm lặng ngoài xa sương thầm thì
gác trọ ngổn ngang đời lưu lạc
nhầu nát thơ văn, sách mùa thi.

Bài toán nước non bao phương trình
tay không, đời bạc áo thư sinh
phương chiều, đồ thị, ngàn thông số
đêm tối tìm đâu trục tung hoành .

Hành trang mang theo có bao nhiêu
một hoa phượng đỏ của tình yêu
đôi dòng lưu bút xanh bè bạn
dáng Mẹ già nua dưới mái chiều.

Phân ly, ta buồn chiều quê hương
sách vở mờ phai theo dặm đường
Anh văn , triết học, thơ mới cũ
khép lại từng trang dưới mái trường.
 

VVM.17.10.2021