Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      


      



NHỚ SÀI GÒN

Viết cho những người tôi yêu thương đang sống chậm tại SG

Sài Gòn hôm nay những ngày vào hạ
Từng cơn mưa chiều ướt sũng hàng me
Thành phố thân yêu
Nơi những người tôi thương mến
Bạn bè thân quen đang sống chậm từng ngày
Tôi nhớ con đường rợp bóng hàng cây
Cơn gió lao xao như tóc người biếng chải
Trên chiếc xe đạp bạn chở tôi dạo phố
Bến Bạch Đằng ngọt lịm muỗng chè kem
Tôi nhớ công viên Hoàng Văn Thụ
Ngồi bên nhau chầm chậm ngắm trời xanh
Đôi chim sẻ tung tăng đôi cánh nhỏ
Chuyền trên cây ríu rít giữa tự do
Tôi nhớ lắm chung cư Thảo Điền
Trên tầng năm rộn rã niềm vui
Người chị thân yêu đón tôi vui hơn tết
Rôm rả chuyện trò như lửa cháy sau lưng
Và nhiều nữa …và nhiều hơn thế nữa
Những tấm lòng, những tình cảm cứ đan xen
Bao kỷ niệm ấp yêu trong lồng ngực
Dẫu ngàn năm vẫn rực nóng trong tim

Hôm nay phượng hồng trên mái phố
Những con đường im vắng chẳng tìm nhau
Chat …online…không thỏa lòng nhung nhớ
Mong một ngày ta lại sớm bên nhau.

CỘI QUÊ

Bao mùa lạc bước xa quê
Ruổi rong muôn nẻo lại về ngõ xưa
Còn đâu dáng mẹ trông chờ
Còn đâu tiếng võng ru hờ ngoài hiên
Cội tre ngả bóng trước thềm
Quặn lòng mảnh vỡ trăng liềm treo nghiêng
Gót chân qua khắp trăm miền
Ấm trong tim tiếng mẹ hiền vọng ru
Ấu thơ ngày ấy xa mù
Cuốc kêu não nuột tứ bề quạnh không
Khói hương lẩn khuất mênh mông
Ngậm ngùi se thắt cay nồng khóe mi
Tạ từ buổi ấy ra đi
Bến quê thao thức giữa thì hoa niên
Trải bao sóng gió ghập ghềnh
Chiều nay về lại tim duềnh nỗi đau
Thời gian bạc trắng mái đầu
Cội quê đẹp mãi giữa dâu bể đời …/



VVM.11.8.2021